- Sáng tác mới
Phiên tòa tạm xong rồi Đặt bay mà hết vé Thì anh ở lại nhé Nỗi buồn cao nguyên ơi Khép lại mọi đầy vơi Giữ cho lòng tĩnh lặng Như hoa cà phê đắng Nở âm thầm trong mưa...
Sáng nay tòa lại hoãn Ra ghế đá nghỉ ngơi Mới ngồi chưa ấm chỗ Đã liên tục hắt hơi Hắt liền hơn chục phát Chẳng hiểu được vì sao Như là có ai nhớ Hơi xuất ra ào ào ?...
Một phiên sôi động ồn ào Một phiên lặng lẽ chìm vào hư không Phiên này như thể lên đồng Tiền - Tình cứ thế mà tồng ngồng phơi Phiên kia lặng tiếng im hơi...
Ngày hội Sách và Văn hoá đọc lần thứ 2 đã và đang diễn ra sôi nổi trên mọi miền đất nước. Đây là luồng gió mới thổi lên không khí đọc và chia sẻ những cảm nhận, những thông tin về sách, gửi tặng sách cho các thư viện trường học, việc từ khá lâu đã nhiều phần trầm lắng....
Nhân kia gây đã lâu rồi Hai mươi năm...mới đến hồi quả ra Quả này thật quá xót xa Mồ hôi nước mắt ông cha bao ngày...
Anh ơi em rất yêu chồng Có điều hơi tí là lồng lên ghen Bây giờ chồng đòi bỏ em Chỉ vì cái tội em ghen quá chừng Chồng thì em vẫn còn thương...
Có những lúc ta ngồi vơ vẩn Đằm mình trong chuyện nọ chuyện kia Lại có khi tự mình ngơ ngẩn Cứ loay hoay trong ruột ngoài rìa Lại có lúc thờ ơ mọi thứ...
Chúng mình từ thuở yêu nhau Cầm tay thề nguyện bạc đầu không phai Một thời cơm độn sắn khoai Vào trong vẫn ấm ra ngoài vẫn êm Vợ chồng ăn thảo ở hiền Trời thương, nước nổi, thuyền lên......
Giở hồ sơ ra đọc Đầu óc cứ rối tinh Thôi rồi đành gấp lại Để lặng yên với mình Thử lướt vài trang web Rặt những chuyện tầm phào Quay về thơ với phú Lại thấy lòng chênh chao...
Mệt lòng gấp lại hồ sơ Mà thương thân chủ lửng lơ phận người Bao dung suốt nửa cuộc đời Ai hay... một phút họa rơi trắng đầu ! Đường xa nắng dãi mưa dầu Nào ai biết được nông sâu lòng người...
Khi khổ đau em tìm đến với ta Những dòng chữ rưng rưng màu đắng chát Câu văn quặn những vết thương bỏng rát Kết thành u, chai sạn giữa thân tâm Cái điệp khúc "Vì sao em khổ?"...
Biết thân chủ hàm oan mà bất lực Có nỗi đau nào hơn thế nữa không? Công lý khẽ mỉm cười chua chát: - Ai bảo trong tim ngươi máu cứ đỏ hồng?...
Một ngày tòa mệt mỏi Đêm làm một giấc say Mơ một cơn mơ đẹp Tự nhiên mình biết bay Cứ giang đôi cánh rộng Bay qua phố qua làng Đất nước thanh bình thế Ngát một màu mênh mang...
Có một chàng Luật sĩ Đi lang thang trên đường Hữu duyên gặp Thầy hỏi : Giờ ghét hay là thương? Thầy chỉ vào bãi cỏ Rồi không nói năng gì...
Diễn biến phần thẩm vấn Bị cáo vẫn bốn không Thế là những câu hỏi Rơi tõm vào mênh mông Đã qua một phiên xử Với mức án vui rồi Bị cáo thành lão luyện Bốn không là xong thôi...
Mải mê với đồng hồ sơ suốt ngày quên mất Nàng thơ của mình Nàng buồn nên cứ lặng thinh Thơ ơi, ta chẳng vô tình thế đâu Bên nhau biết mấy bể dâu Buồn vui mình vẫn có nhau cơ mà...
Đằm mình trong đống hồ sơ Bao nhiêu thân phận đang chờ phán xem Lòng ta trĩu nặng nỗi niềm Hồn như lạc giữa một miền chiêm bao...
Mất đi cái buồn bực Là được một niềm vui Mất đi chút ngậm ngùi Sẽ được nhiều thanh thản Mất đi điều vô cảm Là được tình yêu thương Mất đi ngã ba đường Lại được về một hướng...
Mong manh như sợi chỉ Đứt bất cứ lúc nào Chỉ cần một quyết định Là mày biết tay tao Chỉ cần một tin báo Là có quyết định ngay Có cần gì thủ tục Ra tay là ra tay...
"Nhục hình" là "Hình" da thịt Không gây hậu quả chết người Nếu "nhục hình" cho đến chết K hông còn "nhục hình" nữa rồi! Điều ấy thì ai cũng biết Chỉ riêng ông không biết thôi...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!