- Sáng tác mới
Kinh Phật là những gì ghi lại lời Phật thuyết sau khi Phật nhập diệt, được hệ thống lại qua 6 lần kiết tập. Tuy nhiên, có hiện tượng là số kinh cứ ngày một nhiều, vậy nên các thời kỳ đều có sàng lọc...
Người ta, ai cũng mắc Những sai lầm bất kỳ Nhưng sai lầm lớn nhất Đánh mất danh dự đi... Nghĩa là đem dối trá Để giải quyết nợ nần Tưởng che được tất cả...
Vui như cá đớp trăng rằm Buồn như cá lặn mất tăm ngồi chờ Vui như gặp bạn trong mơ Buồn như nhập viện biết giờ nào ra...
Gần đến 8/3, bầu không khí đang nóng dần lên. Chị em lo sắm sửa, làm đẹp, tổ chức các hoạt động thiết thực cho ngày lễ kỷ niệm Phụ nữ quốc tế....
Bạn tôi đam mê phong thủy Suốt ngày Thế đá, thế cây Thế đất, thế nhà. Tôi quan tâm thế sự Thường nghĩ về thế nước, lòng dân Nhân quả ở đời Dâu bể, trầm luân....
Hà Nội vào Đông Những đôi má ửng hồng Áo muôn màu rực rỡ Có ai từng nhắc nhở Đừng để mùa Đông lạnh lẽo mắt người Hà Nội vào Đông Hoa sáng nay...
Người xưa nói chữ là nói Đạo Đức. Chữ Thọ cũng nói cho ta những yếu tố của tính cách, của nhân cách cần thiết cho việc hình thành một con người TỐT....
Nhà Búp xin hân hạnh được giới thiệu với các bạn độc giả thân yêu của Nhà Búp một tác phẩm mới xuất bản mang tên Thuyền rời bến của nhà thơ Bùi Đại Dũng qua bài giới thiệu của nhà thơ Kim Chuông: " Thuyền rời bên" trong hành trình mới của chặng đường chuyển tiếp. Xin mời các bạn cùng......
“Thuyền rời bến” – Đấy là phút khởi hành, mang dấu mốc hành trình tìm về “Bờ Bến”mới. Để rồi, “Bến bờ rời xa ấy” lại hóa thành “Bến cũ”, Thành “Quá khứ” đắp đầy. Thành “cái Nhìn, cho ta, khi ta ngoái lại”. Thành cặp phạm trù “Nhân Quả” – “Nhân duyên”. Thành “Bến mở” nối dài cho bao nhiêu khát khao,......
Đám mây trắng ngàn năm đã về bên cửa sổ, Mặt Trời xưa chùng chiềng, Nửa muốn ở, Nửa muốn đi... Ta vẫn nhìn mây thân quen như cái thửa, Theo Hạc Vàng tung cánh mà bay......
Cảm ơn em đã gửi khoai Từ xa xôi ấy nơi này tới tôi Vĩnh Linh nơi cuối đất trời Chứa chan tình cảm tình người mênh mang Quà quê chi phải cao sang...
Sáng trong, thanh tịnh, như tờ Đất trời say giấc trẻ thơ nhẹ nhàng Níu chân ngọn gió lang thang Lá non mướt, cũng khẽ khàng giấc thơ. Sáng tinh mơ, mở bất ngờ Bão tan, men nắng vàng tơ lụa là...
Mưa hóa những dòng sông Nước hoá mênh mông của biển Một người đi và một người đến Thế là có một nhân gian Có mùa Thu thì có lá vàng...
Lịch sử Trung Hoa hầu như có mọi cung bậc của thế giới con người vốn Mê, vốn đa đoan. Có Hỷ, Nộ Ái, Ố; có anh hùng, quân tử và những kẻ lưu manh đốn mạt; có những vị Minh Quân chói ngời và có những tên Hôn quân, bạo chúa......
Thế gian di mạn trong Tình Kiến bò đáy chén chỉ mình ấy thôi Trăm năm một cuộc vui cười Thác rồi mới thấy cuộc đời huyễn như....
Dòng sông đứng lại Hai bờ cứ trôi Nhân quần mê mải Như Lai xuống rồi. Lục bình vẫn chảy Cánh cò cứ trôi Mây trắng dừng lại Ngàn năm chơi vơi....
Trói gò lưng tôm, bán chợ đường xa Trong thùng xe có con bò than khóc. Trên trời bao la, Én nhỏ vụt bay Chớp cánh lướt gió với mây, tự hào....
Xin đố cả nhà biết Đàn tôm "lạc" đi đâu? Loáng một cái là hết Mình chỉ kịp chén đầu! Nói vậy oan uổng quá! Nếm một con cho vui Nhìn mà mãn nhãn quá Muốn nhường nó hết thôi......
Bó hoa gửi xuống cửu tuyền... Bao nhiêu thương nhớ mẹ hiền...gửi theo... Năm một Ngày Mẹ đâu nhiều. Nhớ thương kể xiết bao nhiêu cho vừa....
Chữ LỘC trong văn hóa xưa thường nhắc người ta nhớ tới cảnh vinh quy bái Tổ. Tôi nhớ ai đó ở Bến Tre kể về vị tiến sỹ đầu tiên ở đất Nam Ky về Ba Tri.... Ngài đã đi bộ từ ngoài lộ qua bưng, qua vườn đến nhà tranh trong vườn để lạy thầy giáo của mình rồi sau......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!