- Sáng tác mới
Tình yêu, ấy là thứ không phải đến là cứ thế ở mãi, bởi nó là thứ mất, còn theo cách ta thực hành nên đó chính là việc ta đang cùng với Chúa thực hành, là thứ có sẵn, ẩn náu ở trong mỗi chúng ta, chỉ đợi ta cùng Chúa đánh thức nó dậy....
Mênh mênh…ư… mang mang…. Hơi may chưa nhuộm vàng... Lối xuân chưa vội tàn… Bước hè còn miên man... Một cơn bão trái ngang Làm đất trời mọng nước Làm thế gian thảng thốt Làm lòng người nghẹn đau....
Chắc ai cũng biết câu chuyện ồn ào này. Nữ diễn viên Miruna Magar của Nepal đã tát và sỉ nhục một nhà sư vì cho rằng nhà sư cố tình đụng chạm cơ thể cô. Nhà sư không thanh minh, chỉ cúi đầu xin lỗi....
Ai rót mật vào Mười Hai thương nhớ Để ngọt ngào thơm lựng má ngày đông Vàng cứ mơ trên sắc cải hoa ngồng Xanh cứ thắm tới tận cùng mắt biếc....
Nguyễn Diệu Liên là thành viên của nhóm văn thơ “Búp trên cành”. Em theo học lớp bồi dưỡng năng khiếu sáng tác văn thơ thiếu nhi do Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình tổ chức vào các mùa hè những năm 1985 - 1987....
“Khúc Tâm Du” là tập thơ thứ tư của nhà ngoại giao, nhà thơ, nhà văn Trần Huyền Tâm. Tôi gọi tác phẩm này là tập thơ Lấp Lánh Ánh Vàng. Bởi Khúc Tâm Du không chỉ là sự kế thừa một cách tự nhiên những chủ đề, những giá trị Nhân văn, thấm đẫm chất trí tuệ,...
Nguyễn Diệu Liên tên thật là Nguyễn Thị Liên, sinh năm 1973, quê biển Diêm Điền – Thái Thụy - Thái Bình, nơi dòng sông Diêm Hộ đỏ nặng phù sa uốn khúc, hòa vào biển lớn - nơi trên bến, dưới thuyền tấp nập là đầu mối giao thương với các thành phố Nam Định, Hải Phòng bằng đường biển, đường sông - nơi......
Cuộc đời như nước chảy mây trôi, chẳng ai quản được việc của thiên hạ, cũng chẳng quản được việc của ông Trời, chi bằng chỉ quản bản thân mình....
Lạ thật! Tôi đã thấy trong số bạn bè mình rất nhiều người chẳng có dính dáng, hiểu biết gì về Biển mà tự nhiên cứ yêu nó. Trong số ấy có cả tôi......
Đã xa rồi những ngày tháng ngu ngơ Chuyện hôm qua rồi chẳng còn ai nhớ Lời vu vơ từng đau như dao cứa Nhẫn nhịn an hòa đã khép lại sân si. Dẫu biết rằng giữa ta chẳng có chi...
Một trái tim nằm dưới lưỡi đao sắc, hay như một lưỡi đao sắc ngọt đang đặt trên ngực vậy. Một cử động nhỏ là sẽ bị cứa, bị thương, bị chảy máu. Một cử động mạnh là trái tim sẽ bị phân đôi. Chỉ có tĩnh, đủ mềm, đủ bền thì mới an bình dưới lưỡi đao ấy được....
Lắng nghe không hề dễ dàng, lắng nghe là một cách sửa chữa hành vi tốt nhất. Đó là buông bỏ tự ngã bằng sự khiêm nhường và lòng khoan dung, là sự tôn trọng đối với sinh mệnh....
Người ta thường nói: “phía trên chữ Nhẫn (忍) có một lưỡi dao (刀)”, cũng không phải như cách hiểu thông thường là trong tâm cắm một lưỡi dao mà cũng không làm gì, mà là mà dùng cái tâm ở dưới lưỡi dao để hóa giải mâu thuẫn, tức “nhẫn hóa”, xử sự lâm nguy mà không sợ, quyết đoán nắm bắt thời cơ,...
Chiều mưa Có cơn gió trái mùa lạc bước thềm xác lá Lòng chợt rét như chưa từng buốt giá Xuýt xoa tìm, tay lạnh, ngón chơi vơi....
Nhắc nhớ và luyến tiếc. Là “chút lưu luyến cuối mùa gửi sang thu”. Là nôn nao một sắc hoa trái mùa, không ồn ào, không rực rỡ. Sắc màu đỏ ấy đang lặng lẽ cháy giữa trảng màu miên man xanh lá....
Đã có lần nào Bạn xin chữ Nhẫn chưa? Chắc hẳn, khi xin là Bạn đã có sẵn tâm cầu nhẫn nhịn vì cho rằng mình chưa đủ nhẫn rồi....
Tôi biết nhà thơ Bùi Thanh Huyền từ thuở chị 13 tuổi, thuở chúng tôi cùng là “Búp trên cành” trong vườn ươm của Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình. Ấn tượng trong tôi lần đầu gặp chị mãi là hình ảnh chị mặc áo hoa, mái tóc mây bồng được bím buộc gọn gàng hai bên....
Đời người rất ngắn ngủi. Nó tựa như một giấc mộng kê vàng. Phật gia giảng rằng: Nhân thân nan đắc, Phật Pháp nan văn. Có được thân người là trân quý lắm, bởi một sinh mạng phải tu bao nhiêu kiếp trong luân hồi mới có thể có được cái thân người. Vì vậy, khi đã có thân người rồi thì phải biết quý......
Sắp chín rồi! Ngâu còn đó không ngâu? Sao nực thế tấc lòng Hè đã ngái! Chút bóng bẩy tự thuở ngày hoang hoải Giờ hanh hao, bức bối, vầy vò. Còn lại gì cho nhau sau lộng lẫy hẹn hò Ơi da diết khúc giao mùa Tháng Tám...
Tôi kể cho Chị Hai nghe về một giấc mơ. Tôi thấy tôi ngẩn ngơ trước một ngã ba đường quê, không biết rẽ lối nào để đi đường tắt qua xã Đông Xá đến xã Đông Cường - nơi có Trại giống lợn mà Chị Hai đã làm việc 10 năm....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!