- Sáng tác mới
Chiều nay, trời bỗng đổ mưa giông dữ dội. Gió thổi bay xe, mưa tạt xối xả như trút cả bầu trời xuống mặt đất. Tôi vừa đi vừa run, lòng thắt lại mỗi khi nghe tiếng răng rắc của cành cây gãy. Những thân cây lớn đổ rầm khiến tim tôi thót lại....
Bầu trời mùa hè hôm nay xanh đến lạ. Một màu xanh trong veo, cao vút, như kéo lòng người thoát khỏi những lo toan thường nhật. Ánh nắng trải rộng khắp không gian, rực rỡ mà không chói chang, như đang ôm ấp cả thế gian vào vòng tay ấm áp....
Hai đêm nay mất ngủ, nó thơ thẩn nghĩ: - Ăn đủ bữa, - Uống đủ lượng, - Tập đều đặn, - Mỗi khung giờ một ngày hưu trí đều cực kì vui vẻ, hạnh phúc bên người thân....
Anh yêu quí Em nhớ Anh nhắn đang ở quê Mời em khi nào vào để anh tặng sách (Sau này rồi sách sẽ được anh ơn). Em bảo đợi em mười lăm phút Vì đang về thăm cha mẹ Anh đăng đối rất nhanh “nồng nhiệt đón chào”....
Tháng trước, nhân lúc cả nước bàn chuyện sáp nhập tỉnh, nó viết lại vài kỉ niệm về Mẹ và Quê hương, về ngôi nhà ngói 3 gian có chiếc sân dài, rộng; về ngõ nhỏ có cây si già, rễ chìm, rễ nổi, dây tơ xõa xuống như mớ tóc dài, xoăn xù chằng chịt qua năm tháng, về giấc mơ nó gặp tai nạn ngã bật ngửa,...
Đây là bức ảnh bức "Pale Blue Dot" nổi tiếng, hình ảnh Trái đất do tàu Voyager 1 chụp ở khoảng cách 6 tỷ km. Phải để ý lắm mới thấy. Từ khoảng cách 6 tỷ km, trái đất nhìn như một hạt bụi. Một hạt bụi nhỏ trong vũ trụ, nhỏ đến mức gần như không tồn tại, dù rằng muôn vàn sự việc, đủ các loại......
Nhà dù chật vẫn có thể ở cùng. Nhưng lòng người mà hẹp thì chẳng thể sống cùng nhau. Nhiều khi trái tim nhỏ bé của có thể chứa cả một bầu trời, bao dung cả thiên hạ, nhưng có lúc lại chẳng đủ chỗ cho vài người, thậm chí cho một người....
Một bức ảnh ấn tượng Về loài kiến tí hon Vận chuyển những giọt nước Dọc sợi dây trong vườn Tác giả của bức ảnh: Analiza Daran De Guzman Chỉ với chiếc điện thoại...
17 tuổi, với “Chuyến xe bão táp”, lần đầu nó đi chơi xa, đi Hà Nội cùng Ba Mẹ & các em. Nhưng trước đó, vào khoảng năm 1976 – 1977, nó có chuyến đi chơi xa, ra khỏi thị xã Thái Bình, cùng mấy đứa bạn thân. Chuyến đi tự phát, bất chợt của bọn trẩu tre non nớt, ngày thường chỉ biết ăn, học, nghe lời…...
Một hôm các loài vật Tổ chức cuộc thi vui Ai người ăn dè nhất Được thưởng Hạt Dẻ Bùi. Đợt một Thỏ, Nhím, Sóc Đã đăng ký dự thi
Ban Giám khảo cân nhắc: - Có kế gì? Nói đi!...
Có một con Sư Tử Vồ được chú Chuột Đồng Ăn chả bõ một miếng: - Tao thả mày! Thích không? - Cảm ơn ông Sư Tử Đã cho cháu tự do Cháu được ông tha mạng Ơn ông thật là to!...
Đêm rằm ta lại một mình Rủ trăng xuống giếng tự tình với ta Trăng gần nhưng cũng rất xa Đem gầu ta múc nõn nà bóng trăng Ơ hay trăng ...chẳng phải trăng...
Con kiến ngốc nghếch sẽ luôn tự ti thân hình nhỏ bé của mình và ước có thể chạy nhanh như hươu kia, Con kiến sáng suốt là con kiến luôn tự hào vì tự biết bám cơ thể bé nhỏ lên thân con hươu để có thể chạy được nhanh....
Hạnh phúc không nhất thiết phải là những điều to lớn hay xa vời. Đôi khi, nó chỉ là những khoảnh khắc nhỏ bé, giản dị mà ta bắt gặp trong cuộc sống hằng ngày—những điều nhẹ nhàng nhưng đủ để làm ấm lòng....
Từ nhỏ đến giờ, tôi luôn thích ngủ với cửa sổ mở. Không phải vì tôi thích những cơn gió đêm mát rượi, cũng không hẳn vì muốn nghe tiếng lá xào xạc hay âm thanh tĩnh lặng của màn đêm. Điều tôi mong chờ nhất chính là khoảnh khắc bất chợt tỉnh giấc và nhìn thấy cả bầu trời sao lấp lánh....
Bầu trời đêm như một tấm thảm nhung đen huyền ảo, trải rộng vô tận, lấp lánh những vì sao như những viên ngọc sáng rực rỡ. Mỗi ngôi sao là một chấm sáng nhỏ bé nhưng góp phần tạo nên một bức tranh huyền bí và kỳ diệu. Có những ngôi sao sáng rực rỡ, có những ngôi sao chỉ nhấp nháy nhẹ nhàng,...
Thuở nhỏ quấn quít bên Thơ Yêu ai lớt phớt hững hờ nắng đông Mẹ dặn con nhớ lấy chồng Dựng căn nhà nhỏ bên sông … mà tìm Thơ văn trải hết nỗi niềm...
Tôi hỏi người ơi có bâng khuâng Nhớ về quê mẹ đất dịu hiền Nhớ bến sông xưa chiều gánh nước Chân trần trắng muốt ai trộm trông.
Tôi gọi tên em giờ nơi nao...
Em mãi mãi là đóa cúc Họa Mi trong trẻo, mong manh, chỉ vì anh mà nở. Em là cúc Họa Mi – loài hoa nhỏ bé, mong manh nhưng mang trong mình sức sống mãnh liệt. Không rực rỡ như hồng nhung kiêu sa, không nồng nàn như ly trắng thanh cao, cúc hoạ mi giản dị, trong trẻo,...
Trong nhịp sống hối hả, ai cũng mong tìm được chút thảnh thơi và bình yên giữa những bộn bề lo toan. Đó có thể là khoảnh khắc ngồi nhâm nhi tách trà nóng bên khung cửa sổ, ngắm nhìn cơn mưa nhẹ nhàng rơi. Hoặc đơn giản là một buổi chiều thả bộ trên con đường làng,...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!