- Sáng tác mới
Tình yêu là sự từ bỏ. Yêu một ai đó chính là vì tình yêu đó, tôi từ bỏ việc yêu người khác và từ bỏ tiếp nhận tình yêu của người khác. Tôi đã từ bỏ mọi thứ. Từ ngày đó tôi đã dành cho anh ấy tất cả những thời gian của mình....
Kính chào những con ười lỗi lạc Đuôi rất to và đầu nhỏ vô cùng Chúc các vị an nghỉ trên chót vót Đỉnh mái vòm của cây nấm thành công....
Mưa rơi, rơi đến dịu dàng Mưa trôi trôi cái chang chang nắng hè Mưa tan chảy những cơn mê Mưa mềm cả tấm lòng quê vô tình!...
Thân mến gửi cô Đoan Thi Tôi xin giới thiệu tí ti về mình: Tôi tên là Lục Tiểu Linh (*) Tiến sỹ y học về ngành nhãn khoa Kỹ sư kiến trúc cửa nhà Thạc sỹ điện tử Bách khoa thực hành...
Thầy Thỏn vừa giảng bài vừa đi lại tung tăng khắp lớp. Mắt thầy đảo liên hồi ngó nghiêng khắp lượt. Những lúc ấy học sinh cứ gọi là sợ vãi. Thầy Thỏn cao to đẹp trai áo quần bảnh bao là lượt đỏm dáng....
Gió ào ạt như người giận dữ Tạt sóng xô cây chẳng vị tha Mây hoảng hốt tìm đường xa chạy Chồng chéo lên nhau dạt cuối trời!...
Nếu anh coi thường công việc thường nhật như chuẩn bị bữa ăn, lau nhà và giặt quần áo, anh không thể sống một cuộc sống tuyệt vời được (Tolstoy - "Học cho những ngày tới")....
Khi tìm bạn đời, tìm người cùng làm, tìm người cùng đi, ta hay chọn người hợp với ta, ít khi chọn người để ta thay đổi, hợp với họ.Có nhiều căn cứ để chọn. Dựa vào lý số (hợp xung), dựa vào phân tích (thống kê, đánh giá), dựa vào cảm tính (yêu thích)....
Như thường lệ tối đó sau bao nhiêu mệt nhọc của một ngày làm việc chăm chỉ trên đồng , Mỵ lại ra sông tắm. Dòng sông Cầu trong xanh bàng bạc lấp lánh dưới trăng. Mọi muộn phiền mệt nhọc ban ngày như tan biến...
Giữa những ngày Hè Giáp Thìn, năm 2024 này, tôi thực sự hào hứng được đọc và viết lời bình cho tập thơ của Trương Minh Hiếu – Một “Nhà văn Nhóm Búp.” Một Nhà văn trong gần ba chục “Môn sinh” trưởng thành từ “Lò luyện Văn chương” của Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình từ 50 năm trước....
Một vầng trắng sáng lên từ phía biển Gió thênh thang lấp loáng sóng giao hòa Mây xám ngắt mở ánh vàng chói lóa Nắng trào dâng báo hiệu thức mặt trời...
Nhìn thấy ai viết nguệch ngoạc "mẹ" trên tờ giấy, tự dưng lại thấy vui. Lại nhớ đến mẹ của mình. Nghe thấy ai gọi to tướng "mẹ ơi!", trong lòng lại thấy vui. Mẹ người ấy chắc cũng giống mẹ mình....
Những ngày nhẹ gánh mưu sinh về Keo tìm một mối tình vắt vai Tám, ba ngày rộng tháng dài lúa đồng ngậm sữa con ngài gom tơ
Trống Chèo ngắt giọng chuông chùa...
Em đi chiều nắng hạ Cây chẳng buồn ra hoa Dàn bấu không ra trái Mộng đẹp cũng rời xa Anh nhớ những chiều qua Trong ánh nắng nhạt nhoà...
Anh chẳng còn anh tuổi ngây thơ nhặt nhạnh ước mơ ép trang vở đơn sơ trắng tinh màu giấy mới hồn tỏa nắng rọi vườn thơ nóng hổi
dạo cung trăng thao thiết cả đêm dài......
Nếu em đi biển một ngày đông Em sẽ thấy biển vô cùng đẹp đẽ Những con sóng chừng như lặng lẽ Khe khẽ vỗ bờ khe khẽ reo ca...
Em có nghe bản tình ca mùa thu Giữa những hàng cây đang mùa thay lá Giữa không gian như thơ như hoạ Đôi tim mình cùng nhịp đập ngân lên…...
Hành trình đến cõi Hư vô Sóng xô bèo dạt đôi bờ trắng phau Quẩn quanh nào có gì đâu Chỉ là bãi bể nương dâu xa mờ Quay về gặp những giấc mơ...
Chỉ muốn khóc thôi Sao đời lam lũ vậy Không cuốc đất đào mương Không nắng cháy mưa ngàn Mà sao vẫn dày vò đau khổ Những lời mắng ầm ào tru tréo dội Những chì chiết, đắng cay của người vô tội...
Rất may mắn tôi được đọc tập thơ CỘI của Trương Minh Hiếu. Bài thơ với tựa đề Nước Biển đã gợi ngay sự tò mò của tôi. Khi nói đến nước biển ý nghĩ đầu tiên là mặn và xanh. Chúng ta từng có “màu xanh nước biển”....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!