- Sáng tác mới
Cuối tuần em mặc áo xanh, Là màu mơ ước mà anh khen nhiều...! Đợi anh tự lúc xế chiều, Lòng em ấp ủ thật nhiều nhớ mong. Hoàng hôn đã tắt ánh hồng, Cuối trời mây tím vẫn bồng bềnh trôi...!...
Chẳng biết tại sao lại ghét nhau Cũng chẳng biết tại sao lại yêu nhau đến thế Đất trời dâu bể Tình người mãi mãi dài lâu Yêu thì chưa bao giờ nói hết một câu...
Ba lăm năm, một quãng đường... Xa thầy, xa bạn, xa trường dấu yêu. Tuổi thơ với những cánh diều Thắm tình bè bạn bao chiều bên nhau...!
Giờ đây tóc đã bạc màu Trên gương mặt đã hằn sâu vết đời......
Em ngồi tĩnh lặng bên chiều Phiêu diêu vầng mây ngũ sắc Tiếng thiền dặt dìu trong vắt Tầng tầng cổ tích diên niên. Nghe thương nhớ gọi tên
Thời gian say men ủ lên màu tóc Cơn mưa nào lạc vào khoé mắt...
Tựa đề bài thơ dẫn tôi về một đêm mùa đông ở làng quê miền bắc, nơi tâm hồn thơ của Trương Minh Hiếu đã được bồi đắp, nâng niu... Ngọn gió bấc luồn qua những tán lá xanh rì, cuộn theo hương chuối tiêu ngọt dịu… Những bờ đê đứng lặng bên sông. Cỏ vẫn mượt trong màu đêm đen đặc. Những mái nhà lớn nhỏ......
Khi về già, cha mẹ Thường mong con quan tâm Dành thời gian chăm sóc Những lúc họ thật cần... Tuy nhiên vì điều kiện Mấy ai giống ai đâu?
Thiếu vắng sự hiện diện...
a quay về bên mái ấm trường xưa.... Tìm ký ức tuổi thơ giữa vòng tay bè bạn Đất Thạch Hà có gừng cay, muối mặn. Điệu ví ân tình sâu thẳm đến mênh mang… Ngọn gió chiều mê mải bước lang thang...
Nắng vàng rải xuống Đăk Nông, Nồng nàn tô nhẹ sắc hồng môi em. Dịu dàng con suối ru êm, Bướm ong lả lướt dạo tìm hương hoa..!...
Chiều nay, trời bỗng đổ mưa giông dữ dội. Gió thổi bay xe, mưa tạt xối xả như trút cả bầu trời xuống mặt đất. Tôi vừa đi vừa run, lòng thắt lại mỗi khi nghe tiếng răng rắc của cành cây gãy. Những thân cây lớn đổ rầm khiến tim tôi thót lại....
Dưỡng khí (養気/양기): Nuôi dưỡng khí chất, tinh thần. Người có khí chất thì làm chủ bản thân, đứng vững giữa trời đất. Dưỡng khí là không nói lời vô ích, không tàng chứa cảm xúc tiêu cực, không đầu tư cho mối quan hệ vô nghĩa....
Cha mẹ luôn kỳ vọng Vào con cái của mình Mong cho chúng khôn lớn Thành đạt và thông minh... Sự thành công của chúng Là món quà lớn lao Cho người sinh ra chúng Đã không quản công lao......
Bố đã vào tuổi xưa nay hiếm Nên có đôi lời muốn dặn hai giai Về cái nhà để lại Ồ đó là cái "xưa nay" đã cách đây nhiều thế kỷ Và chuyện để lại thì gái cũng như giai Có dâu còn có rể...
Một ngày tôi đến Ninh Bình Là ngày gặp lại bạn mình thủa xưa Cái thời đi bão đón mưa Bốn ba năm ấy vẫn chưa hết mình. Hôm nay Tam Cốc Thung Nham Cùng nhau hò hẹn Bắc Nam tụ về...
Lâu rồi mình mới gặp nhau! Hoa râm đã phủ mái đầu đôi ta... Bao năm mình sống cách xa, Gặp nhau hôm ấy chan hòa niềm vui, Đã hơn nửa chặng đường đời, Ta ngồi ôn lại cái thời trẻ trâu......
Trước những điều giản dị Cảm thấy lòng bình yên Cũng như ngày không tên Nhưng ngọt ngào, hạnh phúc Chỉ cần điều đích thực Giữa muôn vàn phù du…....
Lễ tốt nghiệp bác sĩ y khoa cho con trai ở Đà Nẵng. Cả nhà gã lên tàu làm một hành trình đêm để sáng kịp tới Đà Nẵng. Đúng 6 giờ 15 ngày 6.9.2023 tới ga Trà Kiệu thì trên loa phóng thanh của tàu có phát thông báo khẩn đề nghị giúp đỡ một...
Mẹ ơi, con của mẹ đây Thằng con trai út hôm nay đã về! Mẹ nhìn nửa nhớ, nửa mê Tay quờ mái tóc, tay vê áo nhàu Con đây! Sao mẹ lắc đầu?
Ngỡ con là khách ở đâu thăm nhà...
Dịu dàng giọt nắng tháng tư Se se ngọn gió dường như trái mùa Thoắt mưa thoắt nắng như đùa Trời xanh thăm thẳm xuân đi hạ về Nhớ ai như nhớ tháng năm...
Vua Văn Công nước Tấn Đi săn ham theo mồi Lạc vào cái chầm lớn Không ra được! Ôi thôi! Gặp một người đánh cá Vua mừng quá nói to:...
Đời dù trải thất bại Nhưng giúp ta trưởng thành Bài học kinh nghiệm ấy Ta sẽ bớt mong manh... Ta lớn vì biết được Mình nông cạn chừng nào? Cả kho tàng kiến thức...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!