- Sáng tác mới
Tháng Ba Sương mờ giăng Phố trầm ngâm trong tách trà chiều Tán hoa Sưa ven đường Hoàng Diệu Thoảng mùi hương Nàng Bân về thay áo mới rồi đi Bỏ lại phố điệu buồn thơ thẩn quá...
Ðã thành thông lệ, tôi không nhớ rõ từ bao giờ, nhà tôi thường gói bánh vào sáng ba mươi. Sau bữa cúng tất niên, bố tôi xếp ba chồng gạch thay cho ông đầu rau rồi đặt thùng bánh chưng lên, chất củi gộc vào, lấy lửa từ cái đèn dầu trên bàn thờ châm bếp luộc bánh....
Tháng Mười, thu đã tiễn hạ đi một quãng đường dài tít tắp. Vậy mà nắng mới bắt đầu vàng dịu, mưa mới ngớt cơn… Đã quá nửa mùa thu, quá nửa mùa của bao xuyến xao nhung nhớ mà sao lòng người vẫn còn trăn trở....
Tôi sinh ra và sống trọn cả tuổi hoa niên trên vùng đất nổi, ngầm chảy bên dưới là con sông Vị Hoàng mà không hề biết. Đọc thơ Tú Xương, lòng đau đáu tiếc một con sông vô định trong tâm tưởng “Sông kia rày đã nên đồng…”,...
Nguyễn Diệu Liên tên thật là Nguyễn Thị Liên, sinh năm 1973, quê biển Diêm Điền – Thái Thụy - Thái Bình, nơi dòng sông Diêm Hộ đỏ nặng phù sa uốn khúc, hòa vào biển lớn - nơi trên bến, dưới thuyền tấp nập là đầu mối giao thương với các thành phố Nam Định, Hải Phòng bằng đường biển, đường sông - nơi......
Có một lứa nhà văn trẻ trung, mới mẻ, sinh ra, lớn lên trên một vùng đồng bằng châu thổ Thái Bình, đã và đang góp vào dòng chảy, làm nên lịch sử văn chương vọng vang đất này, trước biển lớn thi ca đất nước....
Tôi quen chị Trần Huyền Tâm gần hai năm, qua một người bạn facebook. Có thể nói, tôi là “con mọt” đọc thơ chị. Trao đổi tin nhắn qua lại, biết tôi thích đọc thơ, chị gửi tặng tôi mấy tập thơ của chị và giới thiệu tôi với mạng văn chương Nhà Búp (nhabup.vn). Từ khi có được mấy tập thơ chị tặng và......
Con về với cánh đồng quê thơm mùi rạ mới Để thấy con đò quẫy chèo khua nước sớm khuya Con về với ruộng đồng sớm nắng chiều mưa Nhớ gánh lúa ngày xưa, trĩu oằn vai mẹ...
Thật ra đến hôm nay gã cũng không biết đã đi qua bao nhiêu con sông, bao nhiêu cây cầu. Mà không chỉ có gã bao người khác cũng vậy. Có ai biết một đời người biết được mình đã đi qua bao cây cầu, bao nhiêu con sông cơ chứ!...
Lạ thật! Tôi đã thấy trong số bạn bè mình rất nhiều người chẳng có dính dáng, hiểu biết gì về Biển mà tự nhiên cứ yêu nó. Trong số ấy có cả tôi......
Tôi được đọc những bài bình thơ rất sâu sắc, thấu cảm của tiến sĩ Bùi Đại Dũng trước khi được đọc thơ anh. Bùi Đại Dũng từng công tác tại Ban Tài chính quản trị trung ương, tổ tư vấn của Thủ tướng chính phủ, Bộ nội vụ, hiện nay đang là giảng viên Đại học quốc gia Hà Nội....
Ấn tượng thật khó quên: “Bùi Đại Dũng, một Tiến sĩ Kinh tế - Nhà ngoại giao - Người thầy giảng dạy ở một trường Đại học quốc gia, với hai lần đóng góp vào diễn đàn “Ra mắt sách” của “Nhóm Văn Búp” bằng tham luận, với phương pháp cảm nhận, phẩm bình, mổ xẻ văn chương khá tinh tế, lý thú.”...
Cái đáng nhớ Cái nên quên Sao cho cuộc sống bình yên mới là. Chưa già rồi cũng sẽ già Rồi thì cũng sẽ lên bà lên ông... Cuộc đời như một dòng sông...
Luật trời trên khuôn mặt Sinh lão bệnh tử người Sáng đối diện trước tối Nước mắt trong nụ cười Bão tố quật cây đổ Nhà cửa nát tan tành,...
Bởi nuốt nước mắt vào trong Hòa cùng đất nên sắc hồng sông ơi Buồn vui sóng đánh lở bồi Yêu thương đau khổ một đời vẫn xuôi....
Câu thành ngữ “Nếm mật nằm gai” ai ai cũng biết, ý nói là ngủ chiếu cỏ, nếm mật đắng, mấy chục năm ngày nào cũng như thế này. Đó là nói về Việt Vương Câu Tiễn sau khi chiến bại, trong suốt mấy chục năm, ngày nào ông cũng kiên trì nếm mật đắng trước mỗi bữa cơm....
Người ta thường nói: “phía trên chữ Nhẫn (忍) có một lưỡi dao (刀)”, cũng không phải như cách hiểu thông thường là trong tâm cắm một lưỡi dao mà cũng không làm gì, mà là mà dùng cái tâm ở dưới lưỡi dao để hóa giải mâu thuẫn, tức “nhẫn hóa”, xử sự lâm nguy mà không sợ, quyết đoán nắm bắt thời cơ,...
....Mẹ...Con bất hiếu xin dập đầu tạ tội Bao tháng, bao ngày vô tình với mẹ yêu Mẹ hao gầy thân còm cõi liêu xiêu Màn mi khép đợi buổi chiều u ám......
Một thời đất mẹ bên sông Phù sa nhuộm đỏ, mênh mông bãi bồi Bao năm nay đổi thay rồi Chỉ dòng sông mẹ muôn đời vẫn trôi Bến nay lạnh lẽo thưa người...
Anh cứ mải mê tìm dã quỳ vàng phố núi Sao lại chẳng về mùa điên điển quê em Miền Tây quê em miền đất bưng biền Với những khúc dân ca như phù sa đất mịn Sao anh không về vào mùa chôm chôm chín...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!