- Sáng tác mới
Nửa đêm bừng thức dậy Lòng ngổn ngang bời bời Không thể nào ngủ lại Và buồn quá em ơi...! Tụng kinh rồi đọc sách Mở máy đánh cờ chơi Rót rượu ra độc ẩm...
Anh nghèo quá! Em ơi, nghèo đến tệ! Anh chẳng có chi. Chỉ có tiền. Nhà dăm bảy cái. Xe vài chiếc. Nhà người trọ ở. Xe cho thuê. Anh buồn quá! Em à, anh buồn thật! Vợ mải kiếm tiền má nhăn nheo...
Cảm ơn em đã gửi khoai Từ xa xôi ấy nơi này tới tôi Vĩnh Linh nơi cuối đất trời Chứa chan tình cảm tình người mênh mang Quà quê chi phải cao sang...
Lê đã quyết định trở lại đơn vị sớm. Mặc dù y lệnh chưa cho phép nhưng ruột gan Lê cồn cào khi nghĩ đến bao đồng đội còn nguy nan ngoài chiến hào. Những ngày này, thêm một tay súng là đồng đội có cơ may bớt máu chảy đầu rơi. Dạ Thủy tần ngần khi nghe Lê nói về quyết tâm trở lại mặt trận....
Hôm kia có còn không Mà hôm nay đã tới Hôm qua em đi đâu Để mây chờ gió đợi Có còn không người gọi Nước qua cầu ngừng trôi Hỏi ngày chìm đêm nổi...
Từ lúc tôi còn bé xíu, đã nghe các anh chị ở làng tôi hát “Ô kìa ai như cô Thắm, con bác Năm ở xa mới về. Gớm! Người xinh sao xinh quá! Trông ngẩn ngơ đám trai làng ta. Mới ngày nao quay dây, nhảy tiên, mới ngày nào tung tăng khắp miền.Mà giờ đây cô Thắm xinh như nàng tiên.”...
Đêm mở mắt Hóa sáng nay Còn ngày nhắm mắt Thì ngày thành đêm Từ chiều Mở mắt con tim Ở đâu Em cũng chẳng nhìn thấy anh...
Hôm kia có còn không Mà hôm nay đã tới Hôm qua em đi đâu Để mây chờ gió đợi Có còn không người gọi Nước qua cầu ngừng trôi Hỏi ngày chìm đêm nổi...
Ðã thành thông lệ, tôi không nhớ rõ từ bao giờ, nhà tôi thường gói bánh vào sáng ba mươi. Sau bữa cúng tất niên, bố tôi xếp ba chồng gạch thay cho ông đầu rau rồi đặt thùng bánh chưng lên, chất củi gộc vào, lấy lửa từ cái đèn dầu trên bàn thờ châm bếp luộc bánh....
Món quà em tặng cho tôi Thiêng liêng bởi lấy cuộc đời tặng nhau Tặng kiếp trước, tặng kiếp sau Cây thời gian mọc xanh màu thủy chung...
Đêm mở mắt hóa sáng nay Còn ngày nhắm mắt thì ngày thành đêm Từ chiều mở mắt con tim Ở đâu em cũng chỉ nhìn thấy anh...
Mười lăm năm cuộc đời trầm luân chìm nổi của Nàng Kiều được bắt đầu trong bối cảnh gia đình và xã hội hết sức thanh bình. Rằng năm Gia Tĩnh Triều Minh Bốn phương phẳng lặng hai kinh vững vàng...
Nhà con một, nhưng cha vẫn lên đường. Hành quân qua cuộc kháng chiến chống Pháp, lại xuyên sang chống Mỹ, bóng cha trên khắp các chiến trường ác liệt nhất: Khe Sanh, Thành cổ, Quảng Trị; Trường Sơn Đông, Trường Sơn tây; Cánh Đồng Chum; Đường 9 nam Lào... Cha là sĩ quan phòng hóa nên nơi cha đến càng......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!