- Sáng tác mới
Sau mùa gặt cánh đồng hoang Sau giàu có lá bần hàn cỏ hoa Sau non trẻ tới tuổi già Sau tài hoa thực mới là tài năng Sau tròn lá lúa vầng trăng...
Ta sinh ra đã nửa già thế kỷ Đã đắm chìm trong mộng mị bao đêm. Để một ngày khi tóc chợt bạc thêm, Mới nhìn lại những nỗi niềm được... mất!
Rồi hôm nay ta đón ngày sinh nhật, Bên ngọn đèn đang lay lắt bên ta......
Hạ năm xưa rộn rã tiếng ve ngân... Muôn cánh phượng giăng đầy trên lối nhỏ, Thoang thoảng đưa... lời thì thầm trong gió Tuổi học trò đang bỡ ngỡ lời yêu... Ta chia tay khi nắng đổ về chiều...
Trong Chương 15, thiên "Cáo Tử hạ" 《告子下》) có phần đối đáp giữa Mạnh Tử và học trò bàn về cách rèn luyện ý chí để gánh vác trọng trách.
Nguyên văn chữ Nho là:...
Hoa đến mùa lại nở, có những việc trên đời chỉ xảy ra một lần. Hoa đúng hẹn năm nào đến mùa cũng nở đẹp. Giàn hoa nhà mình trên tầng 3, ban công tầng 2, những chậu hoa, những cây mẫu đơn, cây ngọc lan trước cửa nở đẹp và thơm ngào ngạt, không để người phải mong chờ....
Tôi với em...hai phương trời cách biệt. Vần thơ em…cứ nồng nàn...tha thiết.. Gợi tâm tình...như đã biết từ lâu! Khóc chi em cho khóe mắt hoen sầu...? Tôi khắc khoải một niềm đau khôn tả!...
"...Biết nhớ em nhiều...cũng thế thôi..."! Khúc tình xưa xao xuyến bồi hồi Thả hồn theo giọt cà phê đắng! Để lời thương nhớ nghẹn trên môi...!
Nhớ vầng mây tím trôi hờ hững! Nhớ làn gió nhẹ… thoảng chơi vơi...
Có người chuyên bưng trống Người làng gọi ông Tam Trống lớn rồi trống nhỏ Ông cứ cặm cụi làm. Khi làm được kha khá Ông gánh vào các làng Mời mọi người mua trống Trống tôi kêu rất vang....
Để làm thân với Chuột Mèo kể lể tâm tình Bày nguyện vọng tha thiết Nói toàn hay cho mình. Chung phòng tiền thuê đỡ Ăn chung nấu ít nồi làm chung mau xong việc Mình ở chung đi thôi....
Trong lớp có nhiều học sinh. Sau một thời gian học, trình độ có sự khác biệt, kẻ học mãi không thông, người thì rất tinh tấn, thông làu mọi thứ, hay cùng về một vấn đề nhưng lại có các cách hiểu khác nhau, ai cũng nghĩ mình đúng. Đấy là còn học chung 1 lớp....
Đã biết nắng mưa việc của trời Mà sao vẫn quản chuyện “giời ơi“ Vẫn mong xuân tới hoa đua nở Én liệng ngang trời… dạ thảnh thơi
Tím sẫm hoàng hôn, chiều chậm rơi…...
Qua những người bạn quê gốc Thái Bình từng gắn bó với các khoá đào tạo, bồi dưỡng thiếu nhi có năng khiếu sáng tác văn học “Búp trên cành-Thái Bình” giai đoạn 1976-1990, tôi mới được biết đến Nhà thơ Kim Chuông, được trao đổi và được ông viết lời giới thiệu cho một số cuốn sách đã xuất bản. Từ mối......
Một chồi non trên cành biếc sớm nay sao có mảnh lòng tôi trên đó qua tiếng gió rì rào trong lá tôi như cây xao động lắm tâm tình
tia nắng ban mai. Tia nắng dọi đầu cành...
Tôi hỏi người ơi có bâng khuâng Nhớ về quê mẹ đất dịu hiền Nhớ bến sông xưa chiều gánh nước Chân trần trắng muốt ai trộm trông.
Tôi gọi tên em giờ nơi nao...
Xuân về giữa Đảo xa xôi Nghìn con sóng đẩy chân trời cao thêm Dáng người lính đảo đêm đêm Giống như cây đứng giữa miền phong ba...
Mùa xuân ở phía đất trời Với mùa xuân - phía - riêng - tôi lộ trình Bài ca giàu lắm tâm tình Hát từ tôi với bóng hình ngày đi...
Phải thành thật mà nói Thơ tôi còn nghèo nàn Và thường hay viết vội Thiếu sâu sắc; lan man... Tôi nghĩ gì, viết vậy Cốt để nhắc nhở mình Và cũng tự an ủi Như người bạn tâm tình......
Thế là chiều chỉ còn tôi Lẻ hơi ấm của cái ngồi gần bên Ừ thôi, mình cứ tùy duyên Hữu cầu vô đắc*, tự nhiên mới thành Vui thì rộn tiếng yến oanh Buồn thì lời cứ vắng tanh với lời....
Trong cảm nhận của tôi cuốn sách thứ 13 của Trần Huyền Tâm “Lưng túi gió trăng” là “Những trang viết tỏa sáng của trí tuệ và thấm đẫm ân tình ấm áp của một Trái tim có nắng”. Cuốn sách tập hợp nhiều bài lý luận phê bình văn học của cô....
Vào giữa phút giây này, trên thành phố “Hoa Phượng đỏ” của đất Cảng Hải Phòng, tôi thật sự xúc động trước cuộc hội ngộ của “Các Nhà văn Nhóm Búp”, cùng “các Nhà văn là thành viên Nhà Búp” trước sự kiện không dễ có được ở mỗi cuộc đời người....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!