- Sáng tác mới
Ngày 18/11/1982, gã cùng mọi người gặp nhau trong buổi tựu trường! Lạ lẫm, bỡ ngỡ của những kẻ nhà quê, học một buổi ra đồng một buổi móng chân vẫn còn vàng do ngấm phèn chua....
Sự tất quy chính (tiếng Hàn 사필귀정 tiếng Hán 事必歸正 - sự tất quy chính). Ở đây, sự - việc, tất - nhất định là, quy - quay trở lại, chính - ngay thẳng, đúng đắn....
“Thuyền rời bến” – Đấy là phút khởi hành, mang dấu mốc hành trình tìm về “Bờ Bến”mới. Để rồi, “Bến bờ rời xa ấy” lại hóa thành “Bến cũ”, Thành “Quá khứ” đắp đầy. Thành “cái Nhìn, cho ta, khi ta ngoái lại”. Thành cặp phạm trù “Nhân Quả” – “Nhân duyên”. Thành “Bến mở” nối dài cho bao nhiêu khát khao,......
Ngày 19/11 là NGÀY QUỐC TẾ ĐÀN ÔNG. Đàn ông, một sinh vật hiền hòa, dễ hiểu, dễ nuôi, tư duy đơn giản, tuy tốn tí chút bia rượu, trà thuốc nhưng được cái có sức khỏe tốt và khả năng nhẫn nhịn vô biên....
Tôi là một giáo viên hạnh phúc! Hạnh phúc bình dị của người đưa đò là luôn được đón những người khách năm xưa trở lại. Có những em không may mắn trở về để được trải lòng, để nghe lời động viên khuyên nhủ....
Tôi không phải là một nhà văn. Một anh lính mèng thức dậy theo tiếng còi, chạy nhanh ra sân tập thể dục sáng, rửa mặt đánh răng xong lại sấp ngửa tập hợp trước cửa nhà ăn đơn vị để ăn lót dạ và ra thao trường, đi lao động. Chiều còn phải tăng gia rau xanh....
Kỵ hổ chi thế (tiếng Hàn 기호지세 tiếng Hán 騎虎之勢 - kỵ hổ chi thế). Ở đây, kỵ - cưỡi, hổ - hổ, chi - của, thế - tình cảnh. Kỵ hổ là cưỡi hổ, chứ không phải là kiêng kị con hổ. Nghĩa đen câu này là ai đó đang ở cái thế cưỡi hổ. Câu này tuy có vẻ dễ, nhưng không phải. Mỗi người hiểu có đôi chút khác nhau....
Căn nhà ở phía bên kia đường (đối diện nhà tôi) là căn nhà mới mua của một cặp vợ chồng chiến sĩ trẻ. Anh chồng tên Sơn - công tác xa nhà. Còn cô vợ tên Vân là chiến sĩ phòng Chính trị của Bình đoàn 16 - đóng quân tại Đồng Xoài. Sơn và Vân có hai con trai:...
Không thể tin sau bốn vầng trăng lăn qua bốn mùa thu tuổi em đã ngũ tuần không cưỡng được lời em nói sánh lên vị ngọt trái tim anh thổn thức đến bao giờ...
Biết ơn Gió. Gió thổi mạnh là vì muốn cho Bạn mạnh mẽ hơn thôi. Nếu gió không thổi, biết đâu Bạn lại gục ngã vì gốc yếu rễ nông. Gió cứ liên tục thổi mạnh thế nên Bạn luôn phải cắm rễ sâu, thật sâu hơn nữa để khỏi đổ ngã....
Kim thủy sơ văn tiếng Hàn (금시초문 tiếng Hán 今始初聞 ). Ở đây, kim - hiện nay, cho đến nay, thủy - bắt đầu, khởi đầu, sơ - mới lần đầu tiên, văn - nghe. Câu này có ý là lần đầu cho đến nay mới được nghe (이제야, 바로 지금이야 처음으로 듣는다)....
Vô sở bất vi (tiếng Hàn 무소불위 tiếng Hán 無所不爲 ). Ở đây, vô- không có, sở - nơi, bất - không là, vi - làm. Nghĩa đen là không có cái gì mà không thể làm. Đọc đến đây, sẽ có bạn nghĩ ngay đến câu "chẳng có gì là không thể", hay "không có gì không làm được". Nhưng không phải....
Tam nhật thiên hạ (tiếng Hàn 삼일천하 tiếng Hán 三日天下 - tam nhật thiên hạ). Ở đây, tam - ba, nhật - ngày, thiên - trời, hạ dưới. Ở câu này có 2 chỗ phải hiểu rõ. Thứ nhất là tam (三) chỉ là ước lệ sự ít ỏi chứ không hẳn là "ba", giống như "dăm", "vài" bên tiếng Việt vậy....
Sao vợ ơi! Chẳng chịu hiểu cho anh. Đang thời @ mà em không thay đổi. Cứ khư khư yêu mãi anh… làm anh mệt mỏi Em có biết mình xa xỉ lắm đấy thôi!...
Sống vì ta, ấy là sống BÌNH THƯỜNG Khi KHÁC THƯỜNG, là sống vì người khác Còn TẦM THƯỜNG, là khi ta sống bạc Đạt PHI THƯỜNG, là biết sống quên thân Kiểu BẤT THƯỜNG, phải tránh, chẳng phân vân...
Cuộc đời nhiều biến cố Mấy ai biết chữ ngờ Giàu, nghèo nhờ vào số? Phú quý đãi khù khờ... Rất có thể là vậy Nhưng thật sự phải chăm! Tử vi phán phú quý Đâu cho kẻ hay nằm?...
Thế là Mùa Thu đi Nắng vàng không còn nữa Cốm Vòng và Hoa sữa hẹn nhau Mùa Thu sau Trăng Mùa Thu đi đâu Không đậu trên khung cửa mon men từng ô nhỏ để cùng dòm thấy nhau...
Như ngọn nến Bùng lên rồi tắt Em thắp chi Trong trang sách dạy học trò Như ánh sáng Soi từng phần trái đất Em đi tìm Chân Thiện Nhẫn nuôi tâm...
Cho đến bây giờ anh Cu Mão vẫn chưa hoàn hồn. Anh bị kiện, bị kết án và vào tù nhanh đến mức không ai ngờ lại như vậy. Tang vật sờ sờ ra đấy, có trời mà cãi. Anh oán trời không có mắt, có miệng. Anh Cu cố ngủ. Cũng lạ, khi còn ở nhà, cứ buổi tối là mắt anh đã díp lại....
Người hiểu thấu lòng người. Việc ấy vốn khó. Tôi không biết rõ lòng mình, nhưng làm sao biết được lòng người? Đến ta còn không hiểu lòng ta, sao hiểu được cả lòng người. Một thế giới mà sự vô tình hạn hẹp hơn niềm tin....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!