- Sáng tác mới
Không gian là biển vô bờ Thời gian là những đợi chờ ngổn ngang Hoa Xuân đỏ. Nắng Thu vàng Mây trôi trôi mãi chẳng sang bến đời...
Thế giới chim ưng Có loài duy nhất Dám mổ đại bàng Đó chính là quạ! Quạ ta chễm chệ Trên lưng đại bàng Còn cắn cổ nó Vẻ rất ngang tàng......
Thật diệu kỳ mưa rây giữa đêm trăng, Từng sợi thủy tinh óng vàng nuốt nuột. Từng hạt thon dài thánh thót, Giọt dương cầm trầm bổng giữa bao la... Ta chẳng muốn trú mưa, Mấy tháng rồi bức sốt, Trăng sáng, trời trong văn vắt, Bỗng trắng nhòa......
Tháng năm mùa hạ yêu thương Kỷ niệm học trò còn vương nỗi nhớ Nắng vàng nên thơ, mùa thi vui mở Trang sách mộng mơ Chùm phượng nhuộm đỏ màu cánh gió Mong chờ tìm lại một thời ngây ngô khờ dại...
Vang vọng cửa chùa những nhịp chuông Ngẩn ngơ điểm đến để chiều buông Mờ mờ nhang khói dần lan tỏa Một tiếng chim rơi bị lạc chuồng...
Lộc vừng ngậm hạt chiều vương Thời gian đi nốt đoạn đường mùa xuân Hình như có tiếng ve ngân báo mùa phượng đỏ níu chân học trò...
Tháng tư ơi phút giao mùa đã tới Sao dùng dằng đứng giữa thời gian Để tuyết rơi trắng đục loang trời Để bàng hoàng con tim ẩm ướt Anh lạc đường Tìm lối một mùa đông...
Tuổi già hạnh phúc nhất Có một người bạn đời Nguồn an ủi lớn nhất Dành cho bạn cuối đời...Khi đó các con cái Tất cả đã trưởng thành...
Thanh Minh là một trong những cái Tết (Tiết) quan trọng của người Á Đông xưa. Xã hội hiện đại sống với nhịp sống hối hả. Văn minh vật chất đề cao hưởng thụ và tự do cá nhân đã làm cho các sinh hoạt văn hóa mang đậm sắc màu Á Đông cứ nhạt dần và có nguy cơ bị tiêu biến....
“Bay đi em! đến với chân trời em mơ ước” “Bay đi em! Khát vọng trong tim chắp cánh cho em” Dẫu trong lời tôi khuyên Vẫn ngậm ngùi, nuối tiếc Giá như em ở lại nơi đây:...
Cố lên Chi-a-ki! Đừng khóc! Khi bức họa treo trên tường kia Rực rỡ sắc màu Là thuộc về người vẽ tranh khó nhọc, Thuộc về người chủ nhân đích thực...
Ta tìm về Yên Tử Tìm cõi tiên giữa trần. Đỉnh Phù Vân mây phủ Đâu phái thiền Trúc Lâm? Tháng năm mờ hư ảo Đọng trên thân tùng già Cứu nước – Người cầm kiếm Thương đời – Người xuất gia…...
Nơi lá chuối che nghiêng như một cánh buồm Cánh buồm xanh đi về trong hạnh phúc Thường ngày, mỗi khi nhớ về mảnh vườn quê tôi vẫn hay thầm đọc 2 câu thơ của Lưu Quang Vũ....
Biết em đang giữa mùa thi Sớm chiều lúc nào cũng vội Bài vở từng trang tiếp nối Khuya về ấm bàn tay em Em biết quên đi màu xanh Khung trời phía sau cửa sổ...
Quý Văn Tử¹ nói phàm bất kể việc gì, hãy nghĩ kỹ 3 lần rồi hãy làm. Khổng Tử nghe lời ấy thì cho rằng "nghĩ 2 lần là đủ rồi". Quý Văn Tử là người thông tuệ, luôn kỹ lưỡng, chu toàn về mọi việc và khuyên người ta cẩn trọng, trước khi làm gì hãy nghĩ 3 lần để tránh sai sót....
Mùa Xuân vừa chớm qua cầu Hạ vàng đã thắm sắc màu thời gian Buổi trưa bìm bịp kêu vang Hoa mướp dệt nắng phơi vàng góc sân...
Tôi xin lấy một câu tác giả tự bạch trong cuốn sách “Trần Viết Bính, Tác giả - tác phẩm” để mở đầu cho bài viết của mình: “Tổng tập này có 236 ca khúc, mỗi bài hát đều dính đến một phần đời tôi đã sống, một phần đời tôi đã yêu”...
Tôi không sao quên được cái cảm giác lần đầu tiếp xúc với thiên nhiên và con người miền Tây Nam Bộ khi vác cái túi hành lý lép kẹp toàn là sách vở lên con tàu vào đất phương Nam vốn trước đây chỉ biết qua sách vở....
Anh hứa về khi còn rét Nàng Bân Hoa xoan tím còn vương đầy lối nhỏ Chút hanh heo còn vấn vương trong gió Nắm tay em trong nắng cuối mùa xuân. Bông loa kèn báo hiệu tháng tư sang...
Nhà có hai anh em. Lần ba uống rượu say, chơi trong đám bài, cãi lộn, bị người ta đấm một quả vào mặt, ngã vật vào tường, ai cũng tưởng con bạc ngủ. Đám bạc tan nghe người ta kêu, má kêu xích lô đến đón....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!