- Sáng tác mới
Chẳng có đầu năm, chẳng có cuối năm ngày nào riêng ta cũng là ngày tết Ngày nào riêng ta cũng là cuối hết Ngày lang thang Hà Giang cao nguyên đá, Leo Sa Pa Hiểu tận sức bền m...
Buổi sáng. Chúng mình đi quanh khu ký túc xá. Trời lạnh ngắt. Khu vườn trường mênh mông. Cây trơ cành. Khi tới khu hồ rộng tất cả đều bất ngờ vì đêm qua hồ đã đóng băng....
Nhịn người đâu phải ta ngu An hoà gìn giữ giả mù như không Tự buông cởi trói trong lòng Cho ta thanh thản thong dong nghĩa tình. Nhịn người đâu phải câm thinh...
Suối ru sông, Sông ru biển, Biển ru trời, Trái Đất thong dong... Ta đi trọn ba vạn sáu ngàn ngày Rong chơi, Rong ruổi ... Ta cứ tưởng lời ru không tuổi,...
Mẹ như chiếc lá vàng xinh. Dẫu lìa cành vẫn lung linh sớm, chiều. Hồn thơm vẫn tỏa phiêu diêu. À ơi… câu hát bao nhiêu tháng ngày. Mẹ ơi, mẹ ngủ cho say....
Người ta thường nói con gái xứ đạo thường có đôi mắt đẹp. Đọc nhiều bài văn rồi đi nhiều nơi làm Gã cũng lờ mờ nghĩ có lẽ đúng . Mà đúng thế thật. Mùa đông năm gã học năm thứ hai ở trường Y,...
Người ta câu cá câu tôm Riêng anh có thú câu lươn mới kỳ. Chiều chiều xách giỏ anh đi Hỏi anh...? Anh chỉ cười khì: Cho vui...!!! Hôm nào cậu rảnh ra chơi...
Chẳng có đầu năm, chẳng có cuối năm Ngày nào riêng ta cũng là ngày tết Ngày nào riêng ta cũng là cuối hết Ngày lang thang Hà Giang cao nguyên đá, Leo Sa Pa Hiểu tận sức bền mình, Tới Điện Biên...
Đời thật lạ Có khi mình nằm vắt vẻo Gửi hồn tận tít cung mây Thong dong vân du muôn nẻo Lòng tuyệt không chút bụi trần… Có khi gạo tiền mắm muối...
Buổi sớm dịu dàng tháng Sáu Mơn man mươn mướt lá lay Vấn vương một chùm phượng tím Lặn vào nỗi nhớ đong đầy…Con phố mơ màng tỉnh giấc Người xe chầm chậm thong dong...
Sau một seri bài phê bình về những tập thơ đương đại, cũ nhất cũng là những năm 90 của thế kỷ trước; tôi được bạn trao cho một tập thơ mà tác giả cùng thế hệ với các nhà thơ chống Mỹ....
Người có phúc báo lớn thường có một điểm đặc biệt nổi bật đó chính là thiền định. Họ không dễ dàng bị gió mạnh làm cho lung lay và cũng không dễ dàng bị căng thẳng....
Thời học sinh chắc ai cũng biết mấy câu thơ của Nhà thơ Nguyễn Bính: “Cái ngày cô chửa có chồng Đường gần tôi cứ đi vòng cho xa Lối này lắm bưởi nhiều hoa...
Tôi biết đến thơ chị Diệu Liên khi tình cờ đọc được bài “Tản mạn Tháng tư” trên trang Nhabup.vn, những vần thơ đầy chất nhạc reo vui, bừng sáng trong tiết giao mùa....
Thềm hoa khách đã trở hài Bâng khuâng nào đã biết ai mà nhìn Những là nấn ná đợi tin Nắng mưa biết đã mấy phen đổi dời. Trăm điều ngang ngửa vì tôi,...
Chiều nay se se lạnh, gió heo may mênh mang trong cái nắng hanh hao cuối mùa thu, Ngồi trong quán cà phê quen thuộc lặng nhìn dòng xe cộ giăng giăng như mắc cửi ngoài kia, từng dòng người hối hả ngược xuôi tất bật chạy theo những mục đích, ý nghĩ của riêng mình....
Lão Tử (một vĩ nhân cổ đại được coi là người sáng lập Đạo giáo) rời đi không một dấu vết sau khi viết Đạo Đức Kinh. Ông đã hiểu biết chân lý cuộc đời của một sinh mệnh con người. Trong thế giới con người, một vài người không có điều gì để anh ta có thể nói về nó cả....
Phụ nữ thuộc về tính âm, âm thì phải ẩn. Trước hết nó thể hiện về mặt trang phục. Trang phục của người phụ nữ nhất định không được quá hở hang, lộ liễu, tốt nhất là càng kín đáo càng tốt. Đàn ông đối ứng với trời, phụ nữ đối ứng với đất....
Người ta thường nói: “phía trên chữ Nhẫn (忍) có một lưỡi dao (刀)”, cũng không phải như cách hiểu thông thường là trong tâm cắm một lưỡi dao mà cũng không làm gì, mà là mà dùng cái tâm ở dưới lưỡi dao để hóa giải mâu thuẫn, tức “nhẫn hóa”, xử sự lâm nguy mà không sợ, quyết đoán nắm bắt thời cơ,...
Ươm đọt nắng vào lòng tay Em đi tìm mùa lá chín Ngược dòng thời gian, đằm trong hoài niệm Ai biết mùa thu em nơi đâu? Em đi qua những cánh rừng mắt gió thâm nâu Những góc phố ơ thờ, những con đường câm nín...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!