- Sáng tác mới
Hãy sống với phút giây của hiện tại. Vì chỉ có hiện tại, chỉ có giờ phút này mới là thực. Quá khứ dù thế nào đi nữa cũng không phải là thứ đang hiện hữu và chúng ta chẳng thể nào thay đổi được cái đã diễn ra....
Gạo đã tròn 8 tuổi Nặng 34 ký lồ Cao 1m 37 Rất ra dáng quý cô! Gạo thích nhất tạo mẫu Bất kể là thứ gì Cứ trong tầm tay Gạo Là có thể "seo phì"!...
Trong 12 con giáp Đẹp nhất? Có lẽ Rồng Trên ngai vàng khuê các Vẫy vùng trời, biển, sông... Linh vật thiêng nhất Rồng Tiếc chưa ai từng gặp! Đối với người Á Đông Rồng có sức mạnh nhất!...
Những ngày cuối năm sau đợt mưa lạnh lê thê, đầu tháng chạp nắng vàng chợt bừng lên rạng rỡ trải dài trên miệt vườn đất bãi quê tôi. Và kìa trên triền sông Hồng đã sáng rực lên sắc hoa chờ đón Tết....
Đợt dự Trại sáng tác hai tuần lễ tại thành phố biển Vũng Tàu, nhạc sĩ Trần Cao Vân, Hội viên Hội Nhạc sĩ Việt Nam, hiện sinh hoạt tại Chi hội âm nhạc, Hội Văn học – nghệ thuật tỉnh Bình Phước trăn trở rằng anh đang muốn viết một cái gì đó “thật Bình Phước” mà...
Trên phố đi bộ Provence rất nhiều người đi qua rất nhiều người dừng lại một chàng trai đang hát khúc ca đồng quê vời vợi buồn thương...
Chào từ biệt năm cũ Hai ngàn lẻ hai ba (2023) Nỗi buồn gởi quá khứ Mình như thấy trẻ ra! Chỉ còn ít giờ nữa 2024 đến rồi! Xuân đã về trước cửa Nảy mầm sống xanh tươi... Chúc mọi người khỏe ,vui...
Ngu ngơ = ngu + ngơ Ngu ngơ hay ranh mãnh,khôn ngoan nhiều khi nó cũng là cái tạng. Tạng hình thành từ di truyền, từ tính cách và trải nghiệm sống. Đôi khi là từ quan niệm sống....
Mùa khô năm 1974, toàn bộ chiến trường B2 đã giành nhiều thắng lợi ở cả đồng bằng và rừng núi. Trung ương cục đã nhận định chính xác thế lực của ta và địch....
Mình sinh vào ngày 9 tháng 11. Gần cuối năm. Cứ giỗ bố được hơn một tháng là sinh nhật của mình. Bố hy sinh khi mình còn trong bụng mẹ, mẹ bảo con quẫy đạp đòi ra ghê lắm....
“Nhân sinh thảo lộ” là một câu trong Tô Võ Truyện của Hán Thư. Thảo cỏ lộ sương, ý là giọt sương đọng trên lá cỏ. Giọt sương vừa đọng trên lá cỏ buổi sớm, vậy mà đã biến mất không dấu vết khi mặt trời vừa ló rạng. Nhân sinh thảo lộ!...
Năm tháng cuộc đời có hạn. Học cách biết nhận sai, học cách biết nhẫn nhịn, học cách biết thứ tha, học cách biết ơn và cảm tạ. Khó nhất là học cách tư duy và hành động sáng tạo. Vùng “we know” mà chúng ta biết chắc chắn nhỏ hơn vùng...
Ngay từ những năm 1980, tên tuổi nhà văn Bùi Thị Biên Linh đã xuất hiện trên nhiều tờ báo văn học nghệ thuật. Bẵng đi một thời gian không sáng tác, khoảng chục năm trở lại đây, nhà văn Biên Linh xuất hiện trở lại trên văn đàn và được đông đảo công chúng yêu văn chương đón nhận....
Mùa xuân đang về với Miền Đông Nam Bộ. Những vườn điều đã bắt đầu lác đác chín, quả đỏ, quả vàng xen lẫn những chùm quả còn non. Mùi hương điều hăng hắc, thơm thơm lan tỏa trong gió nhẹ. Lúc này, tiểu đoàn 168 giải thể chỉ để lại đại đội 10 bộ binh và C15 Đặc công,...
Tháng bẩy âm lịch là một tháng có nhiều ý nghĩa trong đời sống văn hóa tâm linh của người Việt. Tháng bẩy còn có tên là: tháng Vu lan, báo hiếu cha mẹ, tháng xá tội vong nhân, tháng cô hồn, tháng ngâu......
Thật bất ngờ và xúc động, một ngày đầu tháng 7 khi về thăm chiến trường xưa trên núi Bà Rá thuộc thị xã Phước Long tỉnh Bình Phước, gặp gỡ nhà văn Bùi Thị Biên Linh – Hội viên Hội VHNT Bình Phước - Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam - chúng tôi đã...
Người xưa ví “nhẫn nhịn” như một loài hoa quý, được nuôi dưỡng trong tâm của mỗi người, có thể thành tựu những điều lớn lao mỹ diệu cũng như có thể hóa giải thù hận. Nhẫn nhịn là biểu hiện của sự khoan dung, của tính kiên trì vượt lên tất cả để chiến thắng bản thân mình....
Thế nào gọi là mạnh khỏe? Chạy 100m trong 15 giây, thế gọi là khỏe chăng? Co xà được 100 cái, thế gọi là khỏe chăng? Không phải vậy. Không ốm đau mới chính là khỏe mạnh. Thế nào là hạnh phúc? Có tiền tầm 10 tỷ, thế gọi là hạnh phúc chăng? Có quyền lực, thế gọi là hạnh phúc chăng?...
Ngày này cách đây 18 năm bố tôi lặng lẽ ra đi về cõi vĩnh hằng ở tuổi 84 một tuổi cũng là thọ ở cuộc đời một con người dẫu rằng đám con cái chúng tôi vẫn bàng hoàng xót thương bởi mất cha và đã không làm được gì nhiều để báo hiếu....
Mình bấm chuông lần thứ hai, vẫn không thấy ai ra mở cổng. Nhìn xuống, thấy cánh cổng khép hờ, mình tự đẩy cửa đi vào. Im ắng. Thường thì đón mình là chị ấy, tất tưởi, hồ hởi, chạy từ bếp ra, trên tay có khi còn cầm cái thìa to, hoặc một nắm rau đang nhặt dở....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!