- Sáng tác mới
Hà Nội vào Đông Những đôi má ửng hồng Áo muôn màu rực rỡ Có ai từng nhắc nhở Đừng để mùa Đông lạnh lẽo mắt người Hà Nội vào Đông Hoa sáng nay...
Có hai chữ CÁT trong chữ Song Hỷ . Nó gắn vào câu chuyện của một danh nhân xưa: nhà cải cách, nhà thơ Vương An Thạch. Trong lễ ăn hỏi, đám cưới của người Việt Nam, do ảnh hưởng của nền văn hóa...
Tìm hồn ta nơi vời vợi phương xa Chân đạp sương mây,mắt nhìn vô định Ta thấy ta cạnh thật nhiều nhân ảnh Chìm vào đêm như sợi nắng cuối mùa... Vào Đông rồi, trời lác đác tuôn mưa...
Gió vừa đủ lạnh Để nép vào nhau hoạ mi giang cánh Trắng muốt một màu Mưa rơi đủ nhẹ Để che chung ô Lá bay thật khẽ...
Dĩ Di chế Di (tiếng Hàn 이이제이 tiếng Hán 以夷制夷 - dĩ Di chế Di). Ở đây, Dĩ - dùng làm, Di - mọi, chế - chế ngự. Nghĩa đen câu này là dùng dân mọi rợ để khắc chế dân mọi rợ....
Có hai chữ CÁT trong chữ Song Hỷ. Nó gắn vào câu chuyện của một danh nhân xưa: nhà cải cách ,nhà thơ Vương An Thạch. Trong lễ ăn hỏi, đám cưới của người Việt Nam, do ảnh hưởng của nền văn hóa Trung Quốc nên chữ Song Hỷ có màu...
Em nhỉ quê mình bên con sông Nước xuôi dòng làm nên dòng chảy Màu phù sa óng ánh sắc hồng Như hôm nào đôi má...Chợt bâng khuâng....
Em hát anh nghe bản tình ca mùa hạ Về một chiều mưa, mưa hoài, mưa mãi Trên con đường xưa và mùa hoa cải Về một dòng sông bên lở bên bồi...
Anh tôi ra đi đã gần một năm, tôi vẫn phải cố mãi mới có thể kìm nén cảm xúc mà viết ra những hồi ức này trong nước mắt. Nhớ về anh là cả một vùng yêu thương yêu kính, biết ơn… ngập tràn trong trái tim tôi....
Trăm hoa phổ quát Xuân sang mà hoa cải trộn thơm vàng vào Đông Phù sa trầm tích bãi sông nhu mì lặng lẽ nghiêng đồng hoa thôi, Ngượng ngùng nõn nghển lên trời...
Khi tôi còn nhỏ, tôi đã đọc một cuốn truyện “Quần Áo Mới của Hoàng Đế.” Lúc đó tôi đã ngờ vực về tính đạo đức của câu chuyện....
Chẳng đợi ngày gió may heo heo thổi, lòng tôi đã ngổn ngang nỗi niềm quê. Khắc khoải nhớ từng mái tranh nép sau lũy tre già xao xác, tôi thương những gương mặt người theo tôi đi dọc một đời người, thương cả con mèo mướp nhỏ bé khoanh tròn tìm giấc ngủ bạn bè ấm áp trong lòng tôi...
Trời vào đông se se lạnh heo may Giữa không trung bay xoay tròn chiếc lá Như nhớ thu lửng lơ bay rất lạ Vẻ luyến lưu một thủa gắn cội cành....
Hẹn nhau đua nở Xuân sang một riêng hoa cải trổ vàng vào Đông Phù sa trầm tích bãi sông nhận mình lấm láp nghiêng đồng hoa thôi...
Ở quê nhà em chơm chớm sang Đông Gió riu ríu mặt trời hồng say ngủ Mây nghênh ngang độc chiếm bầu vũ trụ Bụi mưa dầm hờn giận phủ màn đêm......
Trời vào đông làn gió mới chuyển mùa Dẫn đưa mây làm cơn mưa bất chợt tiếng tí tách như hòa chung tiếng nhạc Bài ca buồn lay động tâm hồn hoa....
Se sẽ dịu dàng se sẽ mong manh Long lanh nắng ngợp tràn long lanh nắng Từng sợi tơ chuốt vàng mơ óng ánh Như chưa từng nắng óng ả long lanh......
Một dị bản vốn gốc từ thần tích kể rằng: Trương Ba là nho sĩ người đời nhà Lý, ở làng Liên Hạ (Hải-Dương). Trương Ba ở đây không đánh cờ với Kỵ Như mà thường đánh với Trang Ứng Long vốn là bạn cờ....
Se sẽ dịu dàng se sẽ mong manh Long lanh nắng ngợp tràn long lanh nắng Từng sợi tơ chuốt vàng mơ óng ánh Như chưa từng nắng óng ả long lanh......
Mạc quê ở làng Thự. Làng cách bốt Cổ Gia hai cây số. Trước khi Nhật vào, bốt chỉ có một tiểu đội lính Tây đen và hai tiểu đội lính dõng trú đóng. Lúc Nhật đảo chính Pháp, bốt bị bỏ hoang. Năm bốn lăm, Việt Minh cắm cờ đỏ sao vàng trên nóc bốt....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!