- Sáng tác mới
Lần đầu ra biển là khi mình học cao đẳng năm hai. Suốt thời thơ bé, biển chỉ có trong những trang sách. Ấn tượng đầu tiên về biển là mùi biển. Chỉ biển mới có thứ mùi ấy: nồng nồng, mặn mặn, tanh tanh. Cách biển khoảng 2 km đã ngửi thấy mùi biển và vì thế, những lần đi biển sau đó, ngửi thấy mùi......
Ông dắt chúng cháu đi Thăm vườn cây ơn Bác Mái đầu ông trắng bạc Thấp thoáng giữa màu xanh Trái bưởi tươi màu nắng Trái mít thơm ngọt lành Quả dứa lên hương mật Cứ vây tròn xung quanh...
Con gái đã ký họa bức tranh đó náo nức, vội vàng, lúc mẹ ngồi nâng chén trà ướp hương sen vào một buổi sáng trong lành. Mùa xuân non nớt ngoài cửa sổ. Lấm tấm những vệt xanh của đôi vạt cỏ, của những chiếc mầm mới nhú, những màu xanh còn chưa mang hình lá....
Tôi thao thức trong đêm Nghe vườn cây sinh nở Tiếng gió như nhắc nhở Cây không ngủ bao giờ Quanh vườn bao tàu chuối Bao cành cây vươn xa Những cánh lá đã chở Biết bao mùa trăng qua...
Bạn có nghe Chuyện những dòng sông đang chảy Sông miệt mài chở nặng phù sa Sông Hồng, sông Luộc, sông Trà Đều lắng trong lòng một truyền thuyết đẹp...
Trên thế giới, đã có ba nước từng mở trường dạy Viết Văn như Học viện Văn học Goóc-ki (Nga) – Bê-se (Đức) và Trường Viết văn Nguyễn Du của Việt nam. Nhưng, thực tình, không trường lớp nào trên quả đất này có thể đào tạo được nhà văn. Bởi, tài năng văn chương mang đặc điểm hết sức đơn nhất. Bởi, mỗi......
Đừng trách tôi khi nói về quê cứ kể mãi chiếc cầu tre nhỏ đến Thuận Vy bỗng lòng đầy nhớ chiếc cầu tre nối những vườn cây Nhớ vô cùng những năm tháng thơ ngây mỗi phiên chợ ra cầu đón mẹ thúng đội trên đầu nặng thế tay vịn cầu tay mẹ dắt tôi sang...
Gió quay cuồng điên đảo giữa rừng xa Sương tầng tầng , lớp lớp tựa mưa sa Treo nặng trĩu cánh hồn hoa hoang dại Trăng trốn khỏi tấm chăn mây run rẩy Tự treo mình lên đỉnh thác Liêng nung...
Năm nay sắp cạn tháng Giêng mưa phùn mới bắt đầu lây rây rắc bụi. Mưa đậu giọt óng ánh trên dậu cúc tần vàng tơ đầu ngõ, long lanh như những hạt ngọc trời trên cành hồng đỏ thắm, lóng lánh đọng lại giữa chồi non lộc biếc. Cỏ hoa, cây lá thi nhau phơi màu khoe sắc, hồn nhiên hứng những giọt mưa ti li......
Mùa Xuân đến thật rồi đấy! Đã thấy hơi thở của Mùa Xuân dần hiển hiện giữa đất trời bao la. Đã thấy đất trời đang tấu lên khúc hoan ca: Mùa Xuân đang về! Mùa Xuân đang về! Thoạt tiên là Gió. Gió bất chợt không còn cái se sắt của buổi sớm mờ sương hay cái trống trải cuối chiều hoang hoải. Nó cũng mất......
Ngủ đi em, Ngủ đi em, Quả mơ non bé bỏng Ta sẽ chỉ là người đứng ngắm Những giấc mơ thần đang đến cùng em…. Ngủ đi em, Trời xanh thêm Ngọn gió nhón chân qua rất nhẹ...
Thế là đã qua một đợt nắng nghịch mùa. Giờ đây làng quê nghiêng mình trong đêm trở gió. Buổi chiều hôm trước bầu trời lênh láng màu mỡ gà, mặt trời đỏ rực hắt lên những tia nắng chói, mây vần vũ đủ màu sắc....
Ngày xưa ở một bãi nhỏ heo hút mom sông Hồng cuối tỉnh Nam có hai cha con một lão nông sinh sống. Người cha tên là Trung Đình, thời trẻ đã đỗ đạt thăng quan nhưng do vợ mất sớm ông cáo vua về quê để làm tròn bổn phận với cha mẹ tổ tiên và chăm sóc cô con gái bé nhỏ....
Em lắng nghe… lắng nghe Tiếng mưa ngoài cửa sổ Hạt mưa rơi nho nhỏ Dịu êm và thơm … thơm...
Vùng sông nước miền Tây Nam bộ với hệ thống kinh rạch chằng chịt, hàng năm có mùa nước nổi về, tạo nên những cảnh vật đặc sắc, những sản vật độc đáo, phong phú mà không dễ nơi nào có được…...
Cha tôi đã rời xa cõi tạm 7 năm. Biết bao biến cố cuộc đời trong gia đình tôi đã xảy ra trong thời gian đó. Vui và buồn! Được và mất! Thất bại và thành công! Tất cả đều đã qua để tôi nhận một điều giản dị: Tôi là người con hạnh phúc vì luôn được yêu thương, che chở bởi những Người Cha, Người Mẹ -......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!