- Sáng tác mới
Đêm. Thì hết người rao mời bánh tét, bánh chưng, rồi thì những tiếng lách chách của những miếng sắt khua nhau loảng xoảng...Có lần tôi gọi cái anh chàng mặc áo quần và đội cái nón cối như ông già tôi ngày vừa giải phóng miền Nam từ Trường Sơn Đông trở về nhà lên tẩm quất....
Ta nợ gió muôn ngàn lần hơi thở Và nợ mây quên chiều lỡ buông trôi Ta nợ mưa từng giọt tí tách rơi Không đủ thấm cho dòng đời khô hạn......
Nắng chói chang, chỉ mình em với triền cát bỏng Mây trắng trời, biển lặng, sóng về đâu Tình biển sâu làm sao đo đếm được Đành hẹn lòng, hãy thế nhé, Biển ngàn xanh....
Nắng không đủ mới thương mùa cũ Mặc lá ngày xanh phủ mộ tình Người đi mỏi phố mùa chưa cúc Buồn tựa vầng trăng khuyết một mình....
Trăm năm trong cõi người ta, Một lời trân trọng châu sa mấy hàng. Khi ăn khi nói lỡ làng, Lỗi thề thôi đã phụ phàng với hoa. Trải bao thỏ lặn ác tà, Sầu tuôn đứt nối, châu sa vắn dài. Nợ tình chưa trả cho ai,...
Tôi viết một câu thơ đêm Thả thơ vào gió đi tìm em đây Giá em như mảnh trăng này Dù xa tôi cũng đứng đây tôi chờ Nhiều khi tôi đã hững hờ Nghĩ vầng trăng chẳng bao giờ biết yêu...
Một người Ngồi với một người Người này Ngồi ngắm nụ cười người kia Ngọn đèn Ngồi ngắm đêm khuya Hôm nay Ngồi ngắm ngày xưa xa vời...
Em chờ anh, em đợi anh Tháng Ba đã đỏ thắm cành mộc miên Giao mùa mưa nắng chung chiêng Tình em xanh một khoảng riêng trên đầu...
Anh có về Lễ hội Chùa Keo Qua mấy quãng đồng, bờ đê lộng gió ... Yêu lắm Thái Bình dẫu bao đời lam lũ Vẫn rộn ràng mở hội mỗi mùa xuân!...
Trước sân, trăng vằng vặc Đất trời lộng hơi sương Ngẩng đầu nhìn trăng sáng Cúi đầu nhớ quê hương...
Năm nay sắp cạn tháng Giêng mưa phùn mới bắt đầu lây rây rắc bụi. Mưa đậu giọt óng ánh trên dậu cúc tần vàng tơ đầu ngõ, long lanh như những hạt ngọc trời trên cành hồng đỏ thắm, lóng lánh đọng lại giữa chồi non lộc biếc. Cỏ hoa, cây lá thi nhau phơi màu khoe sắc, hồn nhiên hứng những giọt mưa ti li......
Cỏ non mềm ướt đẫm sương đêm Ướt đẫm ánh trăng êm đềm trên cỏ Em ướt đẫm trong lòng nỗi nhớ Cọng cỏ non mềm ngọt lịm giữa làn môi....
So với các bạn, các anh chị em trong lớp bồi dưỡng năng khiếu sáng tác văn học thiếu nhi, tôi và Trần Huyền Tâm có "duyên" đặc biệt với nhau, từ cái thuở cả hai cùng có mặt trong Đại hội học sinh giỏi của huyện Đông Hưng, tỉnh Thái Bình. Cùng trong đoàn chủ tịch, cùng điều khiển chương......
Ba bận suốt ngày nên viết cho con Giờ nghỉ trưa giữa hai ca làm việc, Ba gọi Thanh Huyền, con run lên muốn khóc Bao nhiêu năm trời, con bỗng bé như xưa!...
Mười lăm năm cuộc đời trầm luân chìm nổi của Nàng Kiều được bắt đầu trong bối cảnh gia đình và xã hội hết sức thanh bình. Rằng năm Gia Tĩnh Triều Minh Bốn phương phẳng lặng hai kinh vững vàng...
Ngày mẹ sinh ra con Búp chồi non của mẹ Giữa mùa xuân yên bình Con bé nhỏ xinh xinh...
Ta gửi vào mùa thu Cơn mưa chiều cuối hạ Rót vào lòng xa xót Lời ru ngân dài Da diết Ầu ơ......
Vẫn tự nhủ lòng rằng hãy vô vi Sao nước mắt cứ lăn dài trên má! Nước mắt mặn vào đêm mưa tầm tã Nước mắt rơi trên "Giọt nắng vô thường"!...
Đêm cuối cùng ở bên nhau Mà mày ngủ sớm ơi là sớm Đêm xuống nhẹ như bàn chân nhón nhén Tao không dám trở mình, sợ mày ngủ không ngon...
Em là mưa đền cây Tưới mát lòng anh sau ngày bão tố Xoa dịu tim anh sau bao đau khổ Anh tìm đến nơi em để hồi sinh....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!