- Sáng tác mới
Ký ức xa xưa... quay trở lại giữa chiều mưa tháng Bảy Hàng me già run rẩy trút lá vàng trên lối nhỏ quanh co Gió gợi hồn thơ như sóng vỗ dọc đôi bờ ảo mộng…Một chút niềm hy vọng vỡ tan rồi... theo bong bóng mưa Ngâu...
Nắng vàng rải xuống Đăk Nông, Nồng nàn tô nhẹ sắc hồng môi em. Dịu dàng con suối ru êm, Bướm ong lả lướt dạo tìm hương hoa..!...
Trương Minh Hiếu là thành viên nhóm “Búp Trên Cành” có lối viết riêng: Trữ tình và Tốc Độ. Là học sinh lớp năng khiếu văn của tỉnh nhưng lại tốt nghiệp Đại học Bách khoa Hà Nội và hiện là Giám đốc Bảo hiểm Nhân thọ Hải Phòng....
Xin chớ nặng lòng... nhé tôi ơi! Bình minh rơi rớt một nét cười, Thu vỗ rộn ràng đôi cánh mỏng, Nâng tình nhân thế đặt lên ngôi... Trăm năm trôi nhẹ như làn khói Bèo nước hợp rồi... lại tan thôi....
Ta xa nhau đúng nửa vòng trái đất, Mà tâm hồn say ngây ngất hồn thơ...Mình thay nhau tìm kiếm những giấc mơ, Bởi hai đứa hai múi giờ trái ngược, Biết làm sao...thôi biết làm sao được..? Đành thả lòng theo dòng nước trôi xuôi,...
Bao đêm trường em ngồi đếm sương rơi Đong giá buốt. giữa dòng đời cô quạnh.... tìm đốm lửa nhạt nhòa trong hư ảnh Chợt thoáng qua hồn như một ánh sao băng..! Mộng yêu đương trôi về chốn xa xăm...
Hàng cây tràn ngập tiếng ve, Buông lời nhắc nhở mùa hè đã sang! Đường quê rực rỡ nắng vàng, Mây hồng hờ hững lang thang cuối trời...Con sông êm dịu dòng trôi,...
Phượng thập thò châm lửa Đưa ta vào tháng 5 Nắng vàng như kén tằm Vườn hấp him mắt lá Đừng chín thêm chùm quả Ta chưa về được đâu
Giữ ngọt thơm thật lâu Cho riêng ta thôi đấy!...
Một chiều lắm gió, nhiều mây Đồng làng nhao nhác chim bay lạc đàn Lúa giăng cây chẳng nên hàng Hình như tay mạ lỡ làng lối chân
Bóng con đổ xuống mộ phần...
Một chút nhớ chợt len vào khe khẽ... Khi chiều buồn dần buông nhẹ trên sông Anh thả hồn bơi vào cõi mênh mông, Mang nỗi nhớ thoảng bềnh bồng theo gió...! Một chữ yêu muôn lần không dám ngỏ,...
nắng trải mênh mông,trời đất vênh cong lỗ hổng thời gian dài sâu thăm thẳm tôi lặn lội giữa hồn xưa trống vắng vẽ đoản thơ nốt lặng thuở xa vời trải trăm năm tôi mãi cứ là tôi...
Tháng Tư – lẽ ra phải là thời điểm của cái nắng oi ả, của mùa hạ đang đến gần với những chùm phượng đỏ rực cháy trên sân trường, vậy mà bất chợt, gió heo may lại ghé qua, se se lạnh, như một người bạn cũ trở về giữa mùa xa lạ. Người ta ngỡ ngàng, ngẩng nhìn bầu trời, thấy nắng cũng trở nên dịu dàng,......
Nắng vàng loang loáng mặt sông, Bóng mây rơi nhẹ xuống dòng tịch liêu..! Cô đơn một cánh chim chiều. Vỗ đôi cánh mỏi dọc theo mái đồi. Hoàng hôn đã khép lại rồi,...
Lòng bồi hồi rạo rực đợi tiếng ve Hồn chênh chao khi mùa Hè trở lại Bên cánh phượng ngẩn ngơ chiều xưa ấy Đã trở thành nỗi nhớ của trăm năm...! Anh quay về miền ký ức xa xăm...
Ấm bên cạnh Ngỡ xa xăm Lạnh nơi vạn dặm Tưởng nằm ở bên... Bao giờ Em thật là em Những đêm củ mật Là đêm của mình... Bao giờ Anh thật là anh Dẫu ngày trăng sáng...
Nhặt sao rơi kết lời thương nhớ Cõi tâm hồn sóng vỗ lao xao. Làn hương mê đắm, ngọt ngào Thoảng bay trong gió len vào tim anh. Mây thăm thẳm màu xanh huyền hoặc...
Một chút nhớ chợt len vào khe khẽ... Khi chiều buồn dần buông nhẹ trên sông Anh thả hồn bơi vào cõi mênh mông, Mang nỗi nhớ thoảng bềnh bồng theo gió...! Một chữ yêu muôn lần không dám ngỏ, Bỗng cồn cào theo ký ức xa xăm......
Ta lỡ tương tư một áng mây chiều, Nên buồn thật nhiều vào lúc hoàng hôn. Thẫn thờ tìm mây tím cô đơn Trôi chầm chậm giữa cõi hồn giá lạnh…Màn đêm buông sao lẻ loi vài ánh Trăng nhạt nhòa chìm vào cảnh hư vô ! Gửi yêu thương theo làn gió vu vơ...
Ta lỡ quên một mảnh tình xưa cũ Để rong rêu che phủ cả ngàn năm, Khi quay về bên ký ức xa xăm Thì giá lạnh đã nảy mầm che lối...
Nơi bến cũ của những ngày mong đợi...
Sánh vai nhau lạc lối vào...cõi mộng... Thắp sáng cuộc tình trong ảo vọng xa xăm Hạt giống yêu đã gieo tự ngàn năm... Chợt run rẩy nảy mầm...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!