- Sáng tác

Thơ bên dòng sông Luộc
Em có về Quỳnh Lang Dải đất phù sa bên bờ sông Luộc Câu ca xưa đến giờ còn buốt "Thái Bình có bốt Quỳnh Lang..." Và bây giờ em ơi Quỳnh Lang Bò vàng triền đê dâu xanh tràn bãi


Ngọn nến
Sinh ra thường là nằm ngủ Thức dậy là cháy hết mình Sống nơi trang nghiêm sang trọng Dâng đời ánh sáng lung linh...


Cua
Anh mô tả trạng thái mình như con cua vừa lột Rồi nhấn nút send Tin vừa đi đèn nguồn liền báo kiệt Anh tắt cái máy già Để bộ sạc đủ sức duy trì liên tục. Anh không biết đầu kia thao thức Khi chẳng thấy phản hồi cho tin nhắn tiếp theo


Tự nhiên chủ nghĩa
Chiều buông trên cánh đồng cuối vụ Bạn liền bờ dần gồng gánh về thôn Trật lại còn Hân Hoan bên Thấp Thỏm Hân Hoan dang rộng tay Thấp Thỏm nhìn quanh và đay khẽ:


Mùa hè ơi!
Lòng bồi hồi rạo rực đợi tiếng ve Hồn chênh chao khi mùa Hè trở lại Bên cánh phượng ngẩn ngơ chiều xưa ấy Đã trở thành nỗi nhớ của trăm năm...! Anh quay về miền ký ức xa xăm


Bữa tiệc
Người yêu nhau dành cho nhau thời gian Dành gió cho mây Dành mưa cho nắng Dành ngọt cho bùi Dành cay cho đắng Dành anh cho em, dành em cho anh Dành cho nhau Những đêm dài lạnh Những nỗi buồn vời vợi khôn nguôi Những ngày sống Chẳng khác gì đã chết


Cầu Vồng
Chang chang giữa trưa nắng Trên đồng lúa đơm bông Có một chàng họa sĩ Tác nghiệp ngay trên đồng. Họa sĩ mải miết vẽ Chẳng để ý thời gian Đến trưa tròn bóng nắng Chàng vẫn say mê làm.
