- Sáng tác
Tưởng
Tưởng sủi tăm là cá cắn câu Tưởng hương thơm là hoa đang nở Tưởng kề bên là thành duyên nợ Tưởng chữ NGƯỜI là viết giống nhau
Mùa cũ
Thế là mùa cũ xa rồi Nắng rưng rưng nắng, mây vời vợi mây Tưởng rằng tay nắm được tay Nhưng đêm sớm cạn và ngày qua nhanh.
Tha thứ
Hãy tha thứ cho núi Vút cao bên mây trời Đời cô đơn vời vợi Hãy tha thứ cho biển Biển nông hơn lòng người Mênh mông muôn đời sóng Hãy tha thứ cho con Mẹ cha nuôi khôn lớn
Người phụ nữ sâu sắc
Thế giới người đàn bà Có chiều sâu, khí chất, Luôn là người hiểu đời Trước những điều còn, mất... Họ luôn sống tích cực Và dựa vào chính mình
Chùm thơ: Mẹ và Con
Phương trời ấy thật xa xăm Người đi khuất nẻo những năm tháng dài Song thân quạnh quẽ sớm mai Ra vào ngọn gió bay bay trước đèn Chẳng quan tâm vận sang hèn
Sự tích con thạch sùng
Hai vợ chồng nhà nọ Nhà cửa còn tuềnh toàng Lại chọn nghề hành khất Đóng kịch với dân làng. Ăn xin mà có chí Ấy là lão Thạch Sùng Mộng làm vương làm bá
Con ốc sên
Cả đời tiến lên bằng miệng Lân la đống rác gốc cây Mầm non lộc biếc gặm tuốt Cố thủ trong tấm vỏ dày.