- Sáng tác

Đêm vắng
Ta chia tay một trưa hè cháy bỏng... Vị ngọt ngào như còn đọng trên môi. Gió nồng nàn xào xạc khẽ buông lơi, Hoa phượng thắm nở nụ cười lưu luyến…Lời yêu thương của con thuyền xa bến Mãi bồng bềnh trên mặt biển bao la,


Phạm Duy
Tôi yêu tiếng Việt tôi Tiếng nước tôi cuối trời Tiếng nước tôi vời vợi Tiếng nước tôi sáng ngời Tiếng Việt lời cha hát Tôi uống lời mẹ ru


Yên tử
Lên Yên Tử gặp Phật Sương không rõ mặt người Nắng bụi trần rũ sạch Mây hoa sen giữa trời Xuống núi về với đời Tâm sóng yên biển lặng Những khổ đau cay đắng


So sánh
Đứng trước bình hoa ta tự hỏi Mình và hoa, hoa đẹp hay mình May quá vì hoa không biết nói Mình tự khen phong độ thông minh


Sấm sét mãi không mưa
Vần vũ làm chi hở ông Giời Bụng mang đầy nước chẳng buông rơi Cây cối trần gian khô héo cả Ông giữ làm chi…sấm sét thế đủ rồi


Với hoa Tulip
Đến từ ngàn dặm cách xa Ta không biết nói tiếng hoa hiểu mình Với ta, hoa nở vô tình Với hoa, ta đã gọi thành tên hoa Cuộc đời được mấy lần qua


Thăm bệnh viện hưu
Ghé thăm bệnh viện Việt-Xô để xem Hữu Nghị bây giờ ra sao Phòng khám vui vẻ đón chào Các cụ đặt sổ đợi vào vòng trong Bác sỹ môi đỏ má hồng
