
- Sáng tác

Tĩnh
Tâm tĩnh lặng cho lòng an lạc Thở nhẹ nhàng để nhận yên vui Mở trang sách thấy chân trời khác Nhắm mắt thật lâu ngộ cuộc đời
Bình thường mới
Sau nhiều năm không biết đến xe ôm Giờ anh đi xe bus Quen nghe tài xế nhắc nhanh chân Quen bị gắt Vì mang nhõn vài tờ có mệnh giá cao. Dù ngồi xe hay khi rảo bộ Anh thấy được lô nhô những núi những nhà
Sung cảnh
Con về nhà khi bão đã tan Hỏi bố vườn có bị nhiều thiệt hại Bố bảo ra sân Mang theo điện thoại Rồi trỏ cây sung quả trĩu trịt thân cành. Con chụp vài kiểu từ phía sân
Nguồn cội
Ngắm bông hoa đẹp trên cành Ngẫm về đất đã hết mình vì hoa Đất nhăn nheo bởi đã già Ngàn năm đất vẫn chỉ là đất thôi Bao nhiêu mầu sắc trên đời
Kịch xưa
Ngỡ vở kịch Ông không phải là bố tôi Đã của thời xa xôi Một đi không trở lại Giờ đâu đó tôi lại thấy Người ta diễn không sàn vở mới mà không mới
Một thoáng cuối thu
Tâm thiền ngắm cá lượn lờ bơi Một khoảng bình yên giữa cuộc đời Thế thái nhân tình … âu “ mặc “ hết Xa rồi bức xúc, với đầy vơi … Thu đi, đông đến … lại xuân tươi Cúc trắng hoạ mi “hót “gọi mời …
Thử ốm? Ngồi mà ngẫm
Đêm. Ngồi như chó đá Qua bão tìm vầng trăng Bưởi non rụng ao cá Động vỡ cả trăm năm Muỗi đốt chỉ gãy vòi Mưa hắt đầm trang sách Nhân vật khóc nhiều rồi



