- Sáng tác

Quê em Hà Tĩnh
Quê em nỏ ngái ngôi chi... Nghe em anh nhé, về đi một lần! Mẹ cha căn dặn ân cần, Nhủ em phải níu bước chân anh về! Hay là nghèo đói anh chê...? Quen nơi phố thị, say mê huy hoàng,


Tổ quốc của bé
Tổ Quốc trong mắt bé Là mái tóc ông bà Bạc phơ bay trong gió; Tổ Quốc trong tim bé Là dáng mẹ dáng ba Nuôi bé bao vất vả;


Người thành thật và ông thời gian
Hai người là đôi bạn Một tên là Thông Minh Một tên là Thành Thật Sống với nhau nghĩa tình. Rồi đến một ngày nọ Họ nổi hứng đi chơi Ngồi thuyền ngao du biển Chuyến du lịch tuyệt vời.


Mùa thương
Có một mùa trĩu nặng yêu thương Tình chợt đến như mưa bất chợt Đi. Đi mãi cuộc đời đắng ngọt Cảm ơn mùa mang đến những mùa vui Đừng nhắc chi lúc ngọt lúc bùi Chẳng có gì sinh ra đã nhất


Duyên
Nước cho Đất mịn màng màu mỡ Đất âm thầm dẫn Nước nuôi cây Mùa màng tốt tươi, mùa hoa rực rỡ Đều sinh sôi từ mối duyên này Chẳng biết vì sao có những ngày


Giấc mơ
Trước bao la Mà bàn chân bé thơ không dễ đi cho đến Nỗi tò mò háo hức Khiến tôi mơ thành tí hon Sẽ thành rừng nơi tôi thường gọi bụi cây


Tình yêu
Lỡ uống say cả ngàn vạn ánh mắt Tâm rung rinh cũng vì một nụ cười Không để giấu được tình yêu trước mặt Gặp được người tự phơi rõ mười mươi
