
- Sáng tác

Đất Trạng Trình
Vẫn là đất lúa trồng lên mây biếc làng dài xanh như câu hát ngàn đời người nhân hậu như hạt mầm gieo cấy quê Trạng Trình giản dị thế thôi Người là một. Là riêng. Là hạt thóc
Thương nhớ tháng Mười
Mỗi năm, lập đông buốt giá Con về, tìm ấm hơi cha Tháng Mười mưa rơi lắc rắc Hạt buồn, hạt lạc, chơi vơi Ba ơi, mẹ ơi, về thôi Cửa nhà chúng con đã mở Trên ban, đèn dầu thắp đỏ
Logic
Khi Một là Tất cả và Tất cả là Một Ta hiểu rằng Ta sống vì Mọi người và Mọi người sống vì Ta Khi Trái đất rộ Hoa tức là Mặt trời hiện hữu Một giây là Vĩnh cửu và Vĩnh cửu chỉ là Một giây
Ăn mặc
Ở nơi nhiều ăn ngon mặc đẹp Con nghe mẹ gọi từ nơi lẽ ra sắp ăn no mặc ấm Báo lũ đang ụp xuống. Logic theo mùa Nhưng nói lớn ngập nhà thì con ngờ kẻ nào giả giọng
Nghĩ cho hôm nay
Hôm nay còn ở trên đời Như chim cần một khoảng trời bên nhau Vòm xanh nhờ lá tươi màu Mong manh gốc rễ cậy bầu đất non Xa nhau mất cả vuông tròn
Biển mùa đông
Ngón tay sóng tìm ngàn năm không mỏi Chân lý Hải Đăng lúc sáng lúc tắt Tình yêu như cát bền mà xô dạt Ai bơ vơ như đảo? Ai bảo nối đảo với đất liền? Nhớ nhau Lam Ngọc. Giận nhau Chàm xanh. Thương nhau màu gì? Hờn màu long lanh.. Yêu thật lòng nên biển mặn. Cười người nhạt nhau mau.
Ngẫu hứng Trà
Sóng trà thơm buồn vui say Thương li ti nhớ vừa xoay vừa vàng Uống nhau chát ngọt tâm can Vườn bao lá rụng khẽ khàng nếm hương.



