- Sáng tác

Hướng dương
Khi online anh kể Từng là xe tăng nhưng đã chùng mất xích Em hỏi còn giờ sao? Anh đùa đứt xích Em bảo vậy sẽ trả anh về với cả bộ căng nguyên. Anh thả trăm tim Rồi giật mình nhận ra hàm ý Trả anh về với thuở chưa yêu


Nguyên mẫu
Trưa ngày xưa trốn ngủ khám cây Chuyện chả có gì sao anh nghe chăm chú Mỗi khi em tạm ngừng lại hỏi từng ý nhỏ Ai canh chừng ai dám leo cao? Rồi chuyện bạn cùng lớp ghét nhau Gay cấn đến có màn vỗ hất


Nhớ
Một chút nhớ chợt len vào khe khẽ... Khi chiều buồn dần buông nhẹ trên sông Anh thả hồn bơi vào cõi mênh mông, Mang nỗi nhớ thoảng bềnh bồng theo gió...! Một chữ yêu muôn lần không dám ngỏ, Bỗng cồn cào theo ký ức xa xăm...


Mùa xuân người lính
Anh hẹn mang mùa xuân cho em Năm nay anh về quê ăn tết Em đã ngóng trông từ đầu tháng chạp Cành bích đào sốt ruột bật mầm lên Cả vầng trăng cũng...mòn mỏi sáng mỗi đêm


Khắc khoải mùa đông
Em đã tự cháy lên từ ngày ấy Ngày con tim lỡ run rẩy vì anh Cứ trách mình như trái chẳng mãi xanh Sao vội chín để ngóng chờ người hái anh ở nơi xa anh nào có thấy Trái tim buồn xoay bốn phía không anh


Đợi em cô gái tháng Tư
Em đi nhẹ như hoa vừa hé nụ, Giữa cuộc đời xô vội những bon chen. Ta đứng ngẩn, tay chạm vào quá khứ, Thấy mắt em buồn như tiếng chuông đêm…


Mai nở muộn
Mùa Xuân vội vã đi rồi, Để lòng man mác bồi hồi nhớ Xuân! Phượng hồng rực rỡ cuối sân, Bờ tre vọng tiếng ve ngân rộn ràng... Bỗng dưng một đóa Mai vàng, Âm thầm hé nở muộn màng nơi đây?
