- Sáng tác

Kiếp nạn
Ai xui cái vận ba đào Khởi cơn lận đận quẩn vào tháng Giêng Để cho đây đó chung chiêng Hết hanh hao gió lại phiền nhiễu mưa.


Niềm tin
Dấu vết ấy, rồi thời gian sẽ xóa Dòng chữ xanh, Tường vôi trắng cũng xanh. Thác thời gian, xõa tung bờ tất cả Ân nặng nghĩa đầy Dù sợi chỉ mỏng manh ..


Sen thơm
Một Thiện niệm lóe lên Ánh vàng kim chói lói Vang động toàn thế giới Năng lượng tràn tinh khôi. Thay muôn lời định nói


Cho ta về
Nắng mưa là chuyện của Trời Thức hay ngủ, chuyện của Tôi ấy mà Cần gì Nguyệt Quế ra hoa Biết buông biết bỏ là Ta thắng mình Nắng mưa, Chua ngọt, Nhân sinh Quay cuồng quanh một chữ Tình liêu xiêu


Xa
Xa lắm rồi em ạ, Cái thời ấy chúng mình, Đáng yêu và đáng giận, Mà tháng ngày trôi nhanh. Cái thủa em mười bảy, Anh mới mười tám thôi,


Cầu Bây
Khổ thay dân chúng Cầu Bây, Của mình lại gọi cầu "mày", ai lo? Cái cầu nối nhịp đôi bờ, Oằn lưng, bị nói mặt trơ "chây ỳ". Bây giờ "hiện tại" là khi,


Hoa cỏ may
Tuổi thơ xưa vui những buổi chiều hè Lối chân đê ồn ào tiếng trẻ Vẫn ráng chờ một cô em bé nhỏ Khuôn mặt tròn làn tóc xõa bay bay. Vừa thấy nhau em đã vội khoe ngay Anh xem này mẹ may cho áo mới
