- Sáng tác

Bữa tiệc
Người yêu nhau Dành cho nhau thời gian Dành gió cho mây Dành mưa cho nắng Dành ngọt cho bùi Dành cay cho đắng Dành anh cho em


Luận anh hùng
Mẹ là người vợ mất chồng Cũng là người mẹ xé lòng mất con! Phong làm chi mẹ anh hùng? Anh hùng chi chẳng còn chồng còn con? Gì buồn hơn nỗi cô đơn?


Cánh Anh Đào sẽ trắng
Không dứt mưa Không ngừng gió Cánh đào đỏ rơi Lạnh, run, kiệt sức. Giọt và giọt nhỏ xuống Anh đào khóc Nó sẽ trắng... sẽ trắng... Một thời đẹp vừa qua... như thế.


Viết tặng mình tuổi 45
Em viết thơ tình cho mình khi qua tuổi bốn năm Nét chữ tay run, nghiêng nghiêng như dốc đời, vời vợi. Câu thơ tựa mảng mây, trôi phía núi. Cuốn theo mấy độ xuân thì... Mênh mang câu chữ Xuân đi Bỗng giật mình khi chẳng còn đôi mươi.


Xong
Ừ Xong Thì cũng đã xong Bây giờ trầm lại cho lòng dịu đi Bên tai gió khẽ thầm thì Thế là xong Chẳng có gì nữa đâu Ngày dài Rồi cũng qua mau


Về với em thôi
Ta trả lại cái nỗi buồn thế sự Vì đời ta cũng đã mãn chiều rồi và cũng ngán cái bàn chân lữ thứ Thèm quay về với bếp của em thôi Em sẽ nấu bát canh chua với cá Con cá ta câu từ thuở thiếu thời


Lửa
Đốm lửa bập bùng sáng cả vùng đêm Vì Lửa sáng? Hay vì đêm đen đấy Cãi nhau mãi, cái nắng oà thức dậy Lửa nhạt nhoà, này lửa, Biến di đâu?
