- Sáng tác
Mái trường xưa
"Ngây thơ là tuổi học trò Hồn nhiên như một con đò sang sông". Chuyến đò khoá ấy có đông? Giận người chẳng nhớ mình cùng “quá giang”.
Hoa Bỉ Ngạn
Thế gian di mạn trong Tình Kiến bò đáy chén chỉ mình ấy thôi Trăm năm một cuộc vui cười Thác rồi mới thấy cuộc đời huyễn như.
Độc thoại với sông Hồng
Bao nghìn năm sông Hồng Mà vẫn còn trẻ vậy Tuổi dậy thì căng mẩy Mặt ửng đỏ phù sa? Sóng phải lòng chạm va Chung hoang vu bờ bãi
Cô hái sen
Hỏi xem cô hái sen hồng Rằng cô nay đã có chồng hay chưa Đang hỏi, trời nổi cơn mưa Giật mình tỉnh giấc… Ngủ trưa ấy mà
Mắt huyền
Lái đò chỉ có mình tôi Một chiều bị lạc vào đôi mắt Huyền Bến sông hắn với con thuyền Chở Nàng cùng với nỗi niềm đầy vơi Mắt Huyền ghé lại làng tôi Thăm người bạn cũ, về rồi lại đi
Xòe bàn tay
Đời người Xòe bàn tay Nắm bàn tay...Trong con nít đã hiện hình ông lão Manh nha thóc đã xa xa hạt gạo Sữa mẹ ngọt lành chắt từ đắng từ cay
Gói nhỏ hàng trang
Tôi mang theo ngọn gió Nồng nàn thắm thiết của Tây Nguyên Đại ngàn xanh tỏa bóng mát dịu hiền Làm hành trang xuôi về miền nắng lửa...