- Tản Văn
Cây hoa gạo
Thứ tư - 04/03/2020 21:46
Bao giờ cho hết tháng ba
Hoa gạo xuống đất bà già cất chăn?
Anh gọi điện, chị nhắn tin mà mãi tôi vẫn không về được. Chiều qua, anh lấy điện thoại di động, chụp ảnh rồi gửi qua Zalo, tôi mở ra xem rồi lặng lẽ khóc. Không muốn khóc đâu, nhưng nước mắt nó cứ trào ra, rồi quyện vào với nước mưa, làm cho mọi thứ xung quanh cứ nhạt nhòa đi. Thương cây gạo!
Thương cây gạo là vì nó đơn côi. Bấy lâu nay nó vẫn đứng đó, nép mình bên bờ sông, tưởng như sẽ vĩnh viễn chả ai động đến nó. Gốc cây xù xì gai nhọn đến trâu bò cũng chả dám đến gần. Mùa hè, cây gạo tỏa bóng mát che chở cho cả người và vạn vật. Rễ cây uống nước sông, chả cần ai chăm bón. Cây gạo cao lắm, đi từ xa đã trông thấy, thế nên khu đồng và cả khu dân cư quanh đó có tên là Gốc Gạo. Xóm Gốc Gạo và cánh đồng Gốc Gạo.
Tháng Ba về là cây gạo lại ra hoa. Hoa gạo có năm cánh to, đỏ, trông từ xa thì rất đẹp, nhưng nhìn gần thì hoa gạo không được người ta nâng niu chiều chuộng như mấy thứ hoa trồng trong vườn. Hoa cứ nở tự nhiên, rồi rụng tự nhiên đỏ cả một vùng. Sau mùa hoa là mùa quả. Quả gạo to bằng cỡ quả bắp lớn. Khi già, quả gạo khô đi rồi nở bung ra, bên trong toàn bông trắng. Mỗi sợi bông gạo gắn với một hạt giống nhỏ theo gió bay vào không trung. Bay mãi bay mãi đến nơi nào trời yên gió lặng thì sự sống nhỏ nhoi ấy hạ xuống. Gặp đất, gặp nước cái hạt bé xíu đó nở thành cây gạo nhỏ. Mỗi năm cây gạo trổ bông và đưa vào trong không gian hàng triệu, hàng tỷ hạt giống nhỏ bé. Mấy mươi năm, cây gạo gửi ra cả hàng nghìn tỷ cây gạo nhỏ cho đời. Cũng có nhiều sợi bông gạo rơi xuống phủ trắng một vùng xung quanh gốc cây. Vào những hôm được nắng, trẻ con chúng tôi đi gom bông gạo về làm gối, êm mà ấm lắm.
Tôi đọc trong sách thấy nói là vài trăm năm trước đây cây gạo chỉ mọc ở Ấn Độ, sau này nhờ phát tán tự nhiên mà lan tỏa dần đến nhiều vùng xa xôi trong đó có Việt Nam. Tôi cũng nhớ trong sách Thầy dạy là cây cũng có linh hồn, cũng có suy nghĩ như người vậy. Nếu quả đúng là như vậy thì cây gạo đến xứ này là để nói với ta về cội nguồn của sự sống, về vũ trụ bao la và ý nghĩa của cuộc đời. Thật tiếc là con người ta vẫn chưa nghe được lời cây gạo nói, thế nên họ vẫn ngang nhiên hạ cây lấy đất phục vụ cuộc sống vật chất. Thầy bảo đó là vì ta đang sống trong thời mạt pháp, nhiều người vẫn còn vô minh, chưa nghe được lời khuyên của Thần Phật, họ bị tham sân si làm mờ quáng nên họ chả biết là họ đang làm gì. Họ còn đồn thổi là “thần cây đa, ma cây gạo, khô kháo cây đề” phải tìm cách triệt đi. Tội nghiệp cây gạo, chỉ biết che chở và làm điều tốt cho đời mà nay họ dọa mai họ lại dọa là sẽ bị hạ.
Nhưng tôi tin vào sức sống mãnh liệt của loài gạo. Một cây nằm xuống sẽ có hàng nghìn, hàng triệu cây khác mọc lên. Lá cây sẽ mãi mãi che mát cho đời. Cứ đến tháng Ba là hoa gạo lại nở rực rỡ để báo mùa xuân sắp rời đi để đón mùa hè về. Bầy trẻ trâu lại gom bông gạo làm nên những chiếc gối ngủ êm mềm. Người đi xa lại hướng về phía cây gạo để tìm đường về quê.
À, tôi quên chưa nói, anh chị nhắn về quê để xem hoa gạo nở. Đã tháng Ba rồi!
Tuấn Khanh