- Tản Văn
Những sắc hoa đợi mùa xuân
Thứ năm - 03/02/2022 17:27
(Ảnh: Trần Bảo Toàn)
NHỮNG SẮC HOA ĐỢI MÙA XUÂN
(Phạm Hồng Oanh)
Mỗi khi cuối đông, mưa phùn, gió rét tràn về thì những sắc hoa đợi mùa xuân đã chúm chím nụ, lá non và lộc biếc mơn mởn. Càng giá rét nụ và chồi càng đẹp,như kiêu hãnh, như thách thức với đông tàn.
Những bờ sông bời bời gió cũng bời bời sắc vàng ,sắc đỏ .Hoa đã làm đẹp cho sông hay sông làm đẹp cho hoa, không thể cắt nghĩa được? Mà cũng chẳng cần cắt nghĩa làm gì. Chỉ biết rằng có những buổi chiều không nắng, trên triền đê vắng có những vạt hoa da diết nở, đủ mang đến một vẻ đẹp ám ảnh đến nao lòng, xao xuyến đến nao lòng.
Hoa, bây giờ có cả bốn mùa. Có đủ sắc màu cho nhiều người ưa thích. Có đủ loại, đủ loài cho cả người chơi bình dân và người sành điệu. Nhưng tôi vẫn muốn ngắm nhìn những đóa hoa đợi Tết. Có gì như cũ càng, như mới mẻ, như tiếc nuối, như hân hoan, như vẫy chào, như ẩn náu. Quen lắm mà cũng lạ lắm!
Cuối năm, cũng là lúc chân muốn đi, lòng muốn đến, tôi thích đi ngắm hoa hơn là đi lễ chùa. Có lần, một người bảo tôi rằng: những người hay chụp ảnh hoa là người đang bất đắc ý một điều gì đó nên mượn hoa để che giấu nỗi lòng. Vờ thanh thản ngắm hoa nhưng thật ra lòng đang bời rối? Tôi cười, không thanh minh. Nếu buồn mà được chơi cùng hoa, được thơm cùng hoa thì nỗi buồn ấy lãi nhỉ!
Người buồn hay vui, hoa không cần biết. Hoa cứ nở, cứ đẹp như sinh ra để đẹp, vậy thôi.
Có những 30 tết những năm gần đây tôi đã vô tình gặp những bông hoa khóc. Chợ hoa ngày giáp tết vui buồn lẫn lộn. Người bán thì cố níu hoa lại đợi bán giá đắt, người mua thì cố chờ ngày cuối cùng của năm để mong mua được hoa rẻ. Thế là hoa thành nạn nhân của sự co kéo. Có những sắc hoa ngời ngời khi đến, chưa kịp đón mùa xuân, chưa thuộc về ai đã thành rác hoa. Cái đẹp bị đặt lên,đặt xuống trước tính toán thiệt hơn mới đau và xót làm sao!
Những lần đi chợ, chẳng phải là ngày lễ hay ngày rằm, chỉ là lời mời đon đả của người bán hoa cũng mua hoa về cắm. Rồi mang lọ hoa đặt hết mọi chỗ có thể đặt được ở phòng khách để chụp ảnh và khoe Phây. Vẫn biết đó là những thú vui nhạt nhẽo. Nhưng nhờ sự nhạt nhẽo đó mà thấy mình đỡ nhạt nhẽo hơn.
Ngày còn thơ bé, gia cảnh còn nghèo khó nhưng dù bận rộn đến đâu thì cứ vào khoảng đầu tháng 11 âm lịch lại thấy bố dành thời gian chăm sóc cho những khóm hoa hồng chi chít gai, những khóm cúc vàng ruộm bò lan mặt đất, những khóm thược dược gầy lêu nghêu từng lăn lóc cả năm sống xen kẽ với những luống rau trước sân. Độ nửa tháng, các cây hoa rạc rài đã tươi tốt trở lại và lú nhú mầm. Đầu tháng chạp đã bắt đầu có chi chít nụ. Mấy chị em ngây thơ hỏi bố bao giờ thì hoa nở. Bố bảo: nó đợi Tết mới nở. Lòng trẻ con cứ mong ngóng hoa nở để Tết về. Ý niệm về hoa đợi Tết, hoa đợi mùa vẫn còn trong ý nghĩ của mình đến giờ.
Dù cầu kỳ hay giản dị thì tết đến xuân về trong mỗi ngôi nhà cũng đều có một sắc hoa bừng nở. Sắc hoa ấm cúng như xua đi những xui xẻo của năm cũ và mang đến những tốt lành cho năm mới.
Mùa mới đang về. Hi vọng lòng mình cũng như một đóa hoa rộn rã đợi mùa.
Phạm Hồng Oanh