- Trang thơ
Chiếc ghế
Ngồi xuống bên miệng núi lửa Eden chiếc ghế gỗ vẹt mòn nhẵn bóng dấu vết bao người Họ đến rồi đi không bao giờ trở lại ta cũng ngồi đây rồi ra đi vĩnh viễn
Đom đóm
Tháng ba đom đóm bay ra hoa gạo chúm chím đỏ tra hạt vừng Bóng đêm nhấp nháy ngập ngừng lá môn túm kín câu đồng dao quê
Ta trở lại ngày xưa ta bé
Ta lùi lại một thời, tuổi thơ nhớn nhác Cùng dầm mưa lem luốc bùn quê Ta lùi lại trên những dòng sông lạc Bến sông nào là chẳng phải bến Mê?
Lá Khỉ
Con bị bệnh huyết áp Mẹ nhổ hết cây vườn Trồng cả rừng lá Khỉ Đợi con về cuối năm. Con xuống tàu gần sáng Mẹ chong đèn suốt đêm Mẹ giục vào tắm rửa
Chùm thơ: Số nhà mình
Số nhà không sáu mặt đường ai yêu thì nhớ ai thường thì qua Trái tim đập nhịp điệu nhà bâng khuâng thương cảnh đường xa hững hờ!
Đời riêng mẹ tôi
Mẹ tôi con một bà Ba sống như cái ở trong nhà phú ông Ba tháng khi Mẹ lọt lòng dẫu chưa đủ cánh đủ lông… Ngoại đành dứt tình máu mủ vừa sinh nuốt dòng nước mắt Bà đành bước qua
Mẹ tôi
Mẹ tôi nay bóng ngả về chiều Đông sang se lạnh dáng liêu xiêu Yêu con biết bao điều thương nhớ Tóc mây trắng xóa vẫn làm thơ .