- Trang thơ
Mưa đôi
Bất chợt mưa chẳng hẹn giờ Người ướt rét một người khô lạnh mười Chòng chành đũa gắp mưa đôi Một rụng hạt muối một rơi lát gừng!
Khâu Vai chợ tình
Ngóng chờ hai bảy tháng ba Một phiên Mèo Vạc về qua chợ tình Trai Nùng gái Giáy nợ minh Xưa không cưới được hóa thành Khau Vai
Mời rượu
Anh là một ly rượu Những lúc em tìm quên Nhâm nhi từng hơi thở Em quên anh để nhớ Quên ly vơi dần em Ly rượu cay dọc đêm Đắng ngang ngày xa vắng Ly rượu chắt từ nắng Ly rượu mềm môi em
Cố
Yêu ai Đừng yêu quá Quên hết người gần xa Ghét ai Đừng ghét quá Nhớ làm sao đường về Vui Bỏng hơn nắng hạ Nụ cười ai tái tê
Không làm nhà thơ
Chỉ yêu thơ, không dám làm nhà thơ! Mà khổ sở, là gì so với họ? Không mài sắt nên kim, chẳng qua trường này nọ Mà gạn đục, thơi trong , chắt lọc tìm từ...
Cho một lần Khâu Vai
Mỗi lần thầm nhắc Khau Vai Hình như trong nỗi niềm ai cũng từng. Tiếng khèn vấp đá ngập ngừng Cuộc tình nào phủ xanh rừng, rừng ơi?
Cuối Xuân
Trẻ chưa từng hiểu sắc, không, Mỗi khi xuân tới gửi lòng trăm hoa. Nay chúa xuân diện lộ ra, Thiền trên nệm cỏ ngắm hoa rụng thềm