- Trang thơ
Vô tình và hiện hữu
Đêm thao thức cồn cào không ngủ được Đêm chập chờn như tỉnh lại như mơ Hơi gió thoảng vô tình đêm vắng lặng Nhắc cho anh một thi tứ không ngờ
Lúa và mẹ
Chiều rồi trên cánh đồng xa Mẹ còn mải gặt, sương pha trắng đồng Thân lúa gày nặng trĩu bông Như lưng còng mẹ in trong ráng chiều Cơm tôi ăn vị đậm nhiều Thấm mồ hôi mẹ bao nhiêu tháng ngày
Níu sợi mưa gầy
Chiều qua về lại ngõ quen Gặp lại cây khế nép bên hiên nhà Nắng chiều nhuộm tím những hoa Như sao trời rắc sân nhà đêm trăng
Trăng
Dịu dàng là trăng Dẫu đêm rằm sáng quắc. Mơ màng là trăng Giăng mắc tình duyên vạn lối. Cô đơn là trăng Giữa mông lung trời đêm trần thế.
Yên Tử
Lên Yên Tử gặp Phật Sương không cho rõ người Nắng bụi trần rũ sạch Mây hoa sen giữa trời Xuống núi về với đời Tâm sóng yên biển lặng Những khổ đau cay đắng Bỗng ngọt ngào trên môi
Chân dung Hạ
Cũng có thể bão giông và mưa đá Nậy cúc ra gặp lá nõn xanh chồi Phía sau lưng giấu trắng vệt mồ hôi Người lam lũ vấp nhòe vị mặn!
Ai về cửa bể
Ai về cửa bể tìm ai Tìm bông điên điển mọc ngoài bờ kênh Tìm đêm chung bắt cá linh Dòng sông in bóng chúng mình đêm trăng Tìm về rừng đước Năm Căn Bóng người con gái khăn rằn ngang vai