- Trang thơ
Nói với con về những cánh buồm
Con có nghe Tiếng sóng vỗ về như những lời ru Biển luôn hát những lời riêng của biển Biển sẽ thẫm một màu biền biệt Khi có buồm ra đi mà chẳng trở về.
Gió Lào
Thương đứt ruột gió Lào ơi Mơ tưới đời ướt mà trời bắt khô! Thấp cao đồi núi lô xô Miền Trung gió nướng bắp ngô chín vàng?
Tâm ta
Rời phố thị tôi về với biển, Tìm mặn mòi vắng lặng bao dung. Nhưng chỉ thấy gầm gào sóng đổ, Cuộn dâng trào uất hận bên trong.
Hương sắc Hoa Sen
Xuân sang Mai, Đào nở Cúc nhuộm vàng thu qua Trạng Nguyên ngời sắc đỏ Đông về xòe đơm hoa Sen đưa thơm vào Hạ Rào rạt xanh, ngát hương Mở từng cánh vô ngã Bởi đời vốn vô thường
Bánh cáy Làng rối nước
Tễu xin mời Bánh Cáy làng Sản vật hương ướp tâm can ông bà! Cũng là nếp Quýt đồng ta Cũng là đỗ lạc mạch nha nước gừng …
Gió mồ côi
“Thương thay ngọn gió đông gầy Nâng niu hoa tím những ngày xa xôi Để rồi một buổi thuyền trôi Đem nàng hoa tím về nơi phố phường
Điều không giả định
Với Lịch sử Không có điều giả định! Cái phải xảy ra Như đã xảy ra rồi. Lịch sử là tấm gương phản chiếu cuộc đời Cuộc đời có thể đổi thay Nhưng lịch sử thì không thay đổi.