
- Văn học dân gian

Người tử tế và ái ngữ
Nhiều người nhầm lẫn rằng “ái ngữ” là lời giả dối, thực ra ÁI NGỮ là: Lời chân thành của trái tim Lời trách nhiệm của phẩm chất, nhân cách Lời thông minh của trí tuệ ÁI NGỮ là lời văn minh của người có nền tảng văn hoá vững vàng - NGƯỜI TỬ TẾ.
Hương thơm tỏa ra từ gỗ quý
Hôm trước nói về Sự Tử Tế & Ái Ngữ, trong lòng cứ vang lên câu ca dao: “Chim khôn tiếng hót rảnh rang Người khôn ăn nói dịu dàng dễ nghe”. Cũng nhớ câu: “Lời nói không mất tiền mua Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau”
Ăn bớt bát, nói bớt lời
Lời khuyên sâu sắc về sự khôn ngoan và tinh tế khi giao tiếp: cần biết KHIÊM TỐN và TIẾT CHẾ Ăn bớt bát: non dạ thôi sẽ không bị ấm ách khó chịu, không bị tiếng tham hay lãng phí. Nói bớt lời: nhường lời, chạm ý, không bị chê nhiều lời, lấn át người khác. Bớt lời cũng là cách ta tạo ra cho mình khoảng lặng để cân nhắc thận trọng hơn khi giao tiếp.
Rửa tai
Chuyện từ thời thượng cổ Có ông tên Hứa Do Ẩn dật chằm Bái Trạch Mặc thiên hạ đói no… Nghe tiếng người tài giỏi Vua Nghiêu tìm đến nơi
Voi và Kiến
Voi cậy cặp sừng nhọn Bắt nạt hết mọi loài Một hôm gặp đàn Kiến Nó dậm chân ra oai. - Tránh đường mau! Loài Kiến Bé nhỏ như chúng mày Ta đây chỉ một đạp
Dê đen và dê trắng
Dê đen và Dê trắng Gặp nhau ở giữa cầu Dê trắng vểnh râu quát: - Tránh cho ta qua, mau! - Cầu của chung cả xóm Sao tao phải tránh mày! - A! Thằng Dê đen láo
Rắn dời chỗ ở
Năm ấy Giời đại hạn Cạn nước đầm, ao, hồ Hai anh em nhà Rắn Khó kiếm ăn. Rất lo! Rắn nhớn bảo Rắn nhỏ: “Phải đi khỏi chỗ này Giời này còn hạn nặng



