- Văn học dân gian

Quá do bất cập
Quá do bất cập (Tiếng Hàn: 과유불급 Tiếng Hán: 過猶不及), ở đây quá - vượt mức (thái quá), do - đâm ra, lại là, bất - không, cập - đạt tới. Đây là câu mà Khổng Tử (공자 - 孔子) nói với Tử Cống (자공- 子貢) khi giảng về "trung dung".


Nếm mật nằm gai
Ngọa tân thường đảm (tiếng Hàn: 와신상담 ; tiếng Hán: 臥薪嘗膽 ), trong đó ngọa - nằm, tân - củi, thường - nếm trải, đảm - mật. Tất nhiên, câu này đích thị là "nằm gai nếm mật" của Việt Nam rồi. Xem ra cách nói người Việt kinh khủng hơn người Triều/Hàn và người Trung khi nằm hẳn trên gai chứ không trên củi.


Văn hóa thần truyền
Cả một nền văn hóa Việt Nam 4000 năm lịch sử hoặc xa hơn là văn hóa 5000 năm của vùng đất Thần Châu Hoa Hạ Trung Hoa đều rất tin vào Thần, vào Phật, vào Tiên... Tách nền tảng chung của Văn Hóa Thần Truyền ở vùng Đông Á ấy thành những đặc sản của từng dân tộc e rằng nhiều lúc chúng ta sẽ bỏ đi những giá trị quý báu.


Cấp nạn chi bằng
Cấp nạn chi bằng (tiếng Hàn: 급난지붕 tiếng Hán: 急難之朋 ). Ở đây: Cấp - Gấp, Nạn - Khó khăn, Chi - Của, Bằng - Bạn. Nghĩa đen là Bạn lúc khó khăn, nguy cấp.


Thiên tân vạn khổ
Thiên tân vạn khổ (Tiếng Hàn: 천신만고 - Tiếng Hán: 千辛萬苦 ) ở đây, thiên - nghìn, tân - cay, vạn - vạn, khổ - đắng. Câu này nghĩa là "nghìn cay vạn đắng", hay như tiếng Việt vẫn nói là "trăm đắng ngàn cay".


Thanh minh
Ngày 05/4 là Tiết Thanh Minh (淸明). Thanh là trong (không phải xanh), Minh là sáng. Thanh Minh tiết trời trong sáng, quang quẻ. Thanh Minh đến thì Nồm ẩm rời đi, thi thoảng có mưa bụi lất phất, rồi nửa tháng sau là đến mưa rào (Cốc Vũ). Thích nhất là hết Nồm, mọi thứ khô ráo, sạch sẽ.


Quần kê nhất hạc
Quần kê nhất hạc (Tiếng Hàn: 군계일학; tiếng Hán: 群鷄一鶴 ), ở đây, quần - bầy đàn, kê - gà, nhất - một, hạc - hạc. Quần kê là một bầy gà. Trong bầy gà xuất hiện 1 con hạc.
