- BÙI ĐẠI DŨNG
Lục thập kỷ
Vận sáu Trung Nguyên mới hôm nào Vận chín Hạ Nguyên thoắt đến mau Không ngừng không nghỉ không thêm bớt Có ta có ngã có Bồ Đề
Tất niên
Cũng chỉ là ngày thôi, Sao bao người tíu tít, Cũng chỉ là giờ thôi, Sao bao người bịn rịn. Chẳng bất ngờ chi cả, Cuối năm buổi tất niên, Muốn xong bao nhiêu việc,
Trà sáng trước biển
Biển lớn chén trà đẫm ánh dương/ hiện vầng dương Cái biết tìm đâu khắp mười phương Mặt trời chẳng bận đi mọi nẻo Thường hằng ảnh hiện khắp vô thường.
Nhớ quanh
Nắng đã hoe vàng tết đã qua, Về quê ăn tết nhớ nơi xa. Đường xa trở lại nơi xa ấy, Kiếm sống quanh năm lại nhớ nhà.
Buồn
Buồn sao rơi rụng trăng tàn, Buồn còn vượt quá trăng ngàn bể dâu. Mặt trời cũng tích bể sầu, Mà Ngân Hà cũng đượm màu ưu tư.
Tôi đã đổi thay
Tôi đã đổi thay tôi đã sai, Đã nhầm từ tối tới hôm mai, Rằng cứ tuổi nhiều là đáng kính, Cứ danh hiệu lớn hẳn đức tài. Tôi đã thực thà giận và khinh,
Mẩu đất
Này anh bạn vừa tiện tay vứt bỏ Mẩu đất thừa sau khi vuốt chiếc bình Chút đất ấy công trời người nhào nặn Và sau hết kiếp đời ta để lại…