- KIM CHUÔNG
Nhật trình Nga
Bay qua chín tiếng đường trời mười ngàn cây số mây bơi nắng vàng ta gặp ta buổi muộn màng nước Nga – Một Mặt trời vàng trên tay
Nguyễn Diệu Liên - Lửa và sóng thầm trong "Nỗi nhớ nghiêng"
Trong đội ngũ các nhà văn mang tên “Nhóm Búp” Nguyễn Diệu Liên là lứa “em Út” của “Lớp đào tạo bồi dưỡng các em thiếu nhi có năng khiếu sáng tác Văn học của Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình, những năm 1976 - 1990”.
Kiến
Bên hè mấy hạt ngô rơi Cả làng Kiến đến nhiều ơi là nhiều Kiến thì bé tẻo tèo teo Ngô như quả núi cao kều biết đi
Đom đóm
Đom đóm đi học Đốt đèn sau lưng Đứa cao đứa thấp Sáng trưng một vùng Gió to lạ lùng Mà đèn không tắt
Với Xuân
Nửa còn đâu đó chút đông Trong mong manh gió, trong không rõ ràng Nửa mùa xuân đã ngập tràn Trước hiên hoa đỏ đơm ngàn cành non
Gió
Gió không có cánh Mà bay vù vù Tay gió đâu nhỉ Mà cành tre đu Gió biết lau khô Cả bờ tường ướt Gió biết chở nước
Khoảng sáng "Nơi thao thiết những vòm xanh"
Có một lứa nhà văn trẻ trung, mới mẻ, sinh ra, lớn lên trên một vùng đồng bằng châu thổ Thái Bình, đã và đang góp vào dòng chảy, làm nên lịch sử văn chương vọng vang đất này, trước biển lớn thi ca đất nước.