- KIM CHUÔNG
Tiếng gọi
Con ve kêu mãi Rồi lột xác mình Biển xa gầm réo Rồi nằm biếc xanh Chẳng gì xung quanh Lại là tĩnh lặng Đầy trời sấm động Rồi là mưa rơi
Cái kính
Mỗi lần đọc sách Ông lại lục tìm Mắt kính đeo lên Chữ vui như hát Câu thơ xao xác Cánh lá thu vàng Trong lời ông đọc Biển về mênh mang
Cái lá
Lá thông như mũi kim Có khâu gì đâu nhỉ Nõn mơ vừa mới nhú Lông lá đã đầy người Ru gió chiều à ơi Là những tàu lá chuối Lớn cồ sao lại gọi Lá khoai dại bờ ao
Trò chơi đuổi bắt
Phương chạy lon ton Cái bóng cũng chạy Phương nấp vào cây Bóng đi đâu vậy? Phương co cẳng nhảy Bóng lại đuổi theo Phương dài lêu nghêu
Bùi Đại Dũng với nguồn thơ khai sáng
Ấn tượng thật khó quên: “Bùi Đại Dũng, một Tiến sĩ Kinh tế - Nhà ngoại giao - Người thầy giảng dạy ở một trường Đại học quốc gia, với hai lần đóng góp vào diễn đàn “Ra mắt sách” của “Nhóm Văn Búp” bằng tham luận, với phương pháp cảm nhận, phẩm bình, mổ xẻ văn chương khá tinh tế, lý thú.”
Bé và ông
Râu ông bạc trắng Đầu hói nhẵn đi Đã hai chân kia Lại còn chống gậy Đất rộng như vậy Trời lại quá cao Bước ông chệnh choạng Là tại làm sao ?
Bé xem tranh
Bé xem bức tranh Mẹ mua ngoài tỉnh Mắt bé long lanh Chợt cười ngộ nghĩnh Bé hỏi, mẹ ơi Kìa sao lạ thế Đây là đồng lúa Chín cong đuôi gà