
- KIM CHUÔNG

Giới thiệu tác phẩm mới: tập thơ lục bát "Ru mình" của Trương Minh Hiếu
Chuyên mục tác giả tác phẩm Nhà Búp xin hân hạnh giới thiệu với các bạn độc giả thân thương của Nhà Búp một tác phẩm mới: tập thơ lục bát "Ru mình" của nhà thơ Trương Minh Hiếu qua bài viết "Lục bát Trương Minh Hiếu, một dòng chảy lặng xanh, da diết" của nhà thơ Kim Chuông, nguyên PCT Hội VHNT tỉnh Thái Bình, Tổng BT tạp chí Văn nghệ Thái Bình.
Giới thiệu tác phẩm mới: Hà Nội ngày con xa của Nguyễn Thị Toán
Chuyên mục Tác giả Tác phẩm của Nhà Búp xin hân hạnh được giới thiệu với các bạn tác phẩm mới - tập thơ &văn xuôi "Hà Nội ngày con xa" của một thành viên Nhà Búp: cô giáo, nhà thơ Nguyễn Thị Toán qua bài viết của Nhà thơ KIM CHUÔNG nguyên Phó Chủ tịch Hội Văn học nghệ thuật Thái Bình, Tổng Biên tập Tạp chí Văn nghệ Thái Bình
Giới thiệu tác phẩm mới: Gõ cửa bình yên của Nguyễn Diệu Liên
Chuyên mục Tác giả Tác phẩm của Nhà Búp xin hân hạnh được giới thiệu với các bạn tác phẩm mới - tập thơ & tản văn "Gõ cửa bình yên" của một thành viên Nhà Búp: cô giáo, nhà thơ Nguyễn Diệu Liên qua bài viết của Nhà thơ KIM CHUÔNG nguyên Phó Chủ tịch Hội Văn học nghệ thuật Thái Bình, Tổng Biên tập Tạp chí Văn nghệ Thái Bình
Hà Nội ngày con xa - một năng lượng chuyển hóa và kết tinh giữa cảm rung và chiều sâu suy ngẫm
rong đội ngũ “Các Nhà văn Nhóm Búp,” trong hai trăm gương mặt đi qua “Lớp Đào tạo, Bồi dưỡng các em thiếu nhi ở Thái Bình có năng khiếu sáng tác Văn học từ những năm 1976 – 1990, thi sĩ Nguyễn Thị Toán, đã sớm dội một tiếng vang vào bầu trời văn chương tuổi thơ
Người "Gõ cửa bình yên" và khai sáng hồn mình
Sau tập thơ “Nỗi nhớ nghiêng”, sau bốn năm trời lặng thầm “thai nghén,” lặng thầm đốt lên sức lửa trong bước chuyển tiếp, bước khơi nguồn, khai sáng chính mình, Nhà giáo - Thi sĩ Nguyễn Diệu Liên một thành viên của “Các Nhà văn Nhóm Búp” lại tiếp tục cho ra mắt công chúng bạn đọc tập Thơ & Văn xuôi, mang tên “Gõ cửa bình yên”.
Huy xóm tôi
Huy “xấu chơi lắm.” Lũ trẻ xóm tôi, chúng bảo thế. Đứa nói ra, đứa không nói ra, nhưng ai cũng nghĩ vậy. Ít ai trong chúng tôi không một hai lần bị “vố” với cu cậu nhỏ người mà tinh quái này. Mấy lần cái Phương nhà chú Tiệp khóc ré lên, chân giãy đành đạch ngoài ngõ, mẹ nó chạy ra, hỏi mãi, Phương vừa nói, vừa khóc, nước mắt giàn giụa :
Niềm hạnh phúc
Hùng lững thững đi trên con đường trải nhựa. Trời đã xế chiều. Nó mải nghĩ, không biết mình sẽ về đâu. Khuôn mặt đen, cháy nắng, đượm buồn. Hai hàng nước mắt tuôn rơi. Nó ước ao được như các bạn sống cùng bố mẹ trong căn nhà ấm cúng.



