- LÊ QUANG TUỆ

Hồi hương ngẫu thư
Tuổi trẻ ra đi già trở về Tóc bạc da mồi vẫn giọng quê Trẻ con gặp gỡ mà chẳng biết Cười hỏi: Ông kia ở đâu về...?!


Thì thầm mùa xuân
Em ơi, đừng là mây Dẫu anh thành ngọn gió Hãy là bông hoa nhỏ Trong gió cười rung rinh. Đóa hoa nhỏ xinh xinh Năm cánh hồng rực rỡ Xuân về đang hé nở Thơm ngạt ngào hương bay


Những con mắt
Có những đôi mắt Hiền như mắt nai Êm như mặt hồ thu trong trẻo. Có con mắt Sắc tựa dao cau Nhìn nghiêng liếc xéo Cá dưới ao chết nổi lềnh phềnh.


Vịnh phỗng đất
Cũng tai cũng mặt cũng mày râu Cũng gọi đàn ông có kém đâu Gần trọn kiếp người trên mặt đất Hỏi còn vất vưởng đến bao lâu...?!


Vô tình và hữu tình
Vô tình với hữu tình Tuy hai mà là một Cũng như âm với dương Không đầu không cuối rốt. Vô cực hóa thái cực Thái cực sinh lưỡng nghi Lưỡng nghi thành tứ tượng


Gửi bạn chăn trâu
Chiều buồn... Dạo bước trên đê. Bâng khuâng... Lòng nhớ bạn bè chăn trâu. Sông quê xanh mãi một màu. Bạn bè tôi Ở nơi đâu bây giờ...?


Lòng khòng tập đi
Đã từng đi khắp tây đông Về già mới lại lòng khòng tập đi. Liêu xiêu bước bấc bước chì Vịn giường bám ghế lần đi khắp phòng...
