- NGUYÊN HẠNH
Hà Nội ngày Covid
Hà Nội Hà Nội ngày Covid lá rủ nhau xếp hình bên góc phố Phố im lìm không một tiếng rao đêm Ve im chìm không một tiếng thở than Ừ lạ thật !
Hành trình em đi
Hành trình em đi Ký ức ngủ sau rặng núi Mờ xa mây vờn bay Mặt trời đỏ lựng Nhắc em Ta còn gì trao nhau Ta còn chi tiếc nuối Anh ở cuối con đường
Yêu mùa
Một mùi hương thoảng qua Thơm thảo quá Một làn gió vờn bay Em về đâu Tháng Mười Lá vàng rơi trên phố cũ Rưng rưng một chiều Thu rất thu …
Thu sang
Thế là mùa đã thu sang Vàng tươi sợi nắng mơn man gió chiều Thế là Cúc đã nở nhiều Họa mi hát khúc yêu yêu ru tình.
Khúc thu lơi!
Mùa hè rớt lại phía sau Chiều vàng tơ sợi nắng Chút mưa về giăng giăng Em chở mùa thu trên tay Chòng chành ký ức Ngày đón anh Phím dương cầm buông lơi
Đợi!
Tháng Chín chùng chình qua ngõ Heo may đã trở mùa sang Ô cửa mưa rơi lất phất Màu đông như đã đến đây Bên thềm Hoạ mi cúc trắng Ươm mình khoe nắng vàng sân Em chờ anh về như thế ...
Đồng vọng
Người vừa đến ta đã lại đi rồi Còn nỗi nhớ lọt vào miền xa thẳm Sân ga vắng tiếng còi tàu xa ngái Mênh mênh, mang mang một ráng chiều Ta sóng sánh soi vào đáy mắt Loang loang .. mưa thấm vào lòng đau !