
- NGUYỄN QUỐC HUY

Chiều Gia Lâm
Chiều Gia Lâm hối hả Xuôi ngược những dòng người Sông Hồng còn gợn sóng Để cho lòng chẳng nguôi. Chiều Gia Lâm yên ả Nắng thắp hồng cho mây
Phác thảo Nha Trang
Biển thổi hơi đêm qua những bức tượng đá vô hồn Nha Trang lặng, mắt đèn vàng thao thức. Những đôi lứa tay trong tay rạo rực Miệt mài điêu khắc hồn đêm.
Đà Lạt
Trăng lẫn vào chiều, thông reo theo mây êm Đà Lạt mờ đi sương giăng mơ hương đêm Đồi e ấp lối mòn hoa dại nở Anh lang thang giấc mơ trên cao nguyên.
Đến Đông Hưng
Anh đi tìm em Giữa Đông Hưng lúa xanh thì con gái. Cứ lấn quấn, cứ đắm say, mê mải Sương mờ giăng ngăn cả lối anh về. Đến Đông Hưng bao mong ước bộn bề Về Đông Các hội vui đêm rối nước,
Huế và em
Huế ẩn hiện trong tôi là em đấy Em lẫn vào trong Huế để tôi mơ, Những triều đại rơi dần vào quên lãng Em hồn nhiên cho trẻ lại cố đô. Em hồn nhiên để Huế thành thơ Thoáng mơ mộng cho lòng thêm nhớ. Chiều cứ nắng và ngàn thông cứ gió
Tự bạch
Bây giờ tím ngắt bằng lăng Hạ về lững thững, nhung nhăng mây hờ. Bây giờ tìm lại vần thơ Đang lang thang giữa giấc mơ thuở nào. Thời gian bước thấp bước cao Mong manh cả những cồn cào trong tim.
Đừng ngủ yên khát vọng
“Bay đi em! đến với chân trời em mơ ước” “Bay đi em! Khát vọng trong tim chắp cánh cho em” Dẫu trong lời tôi khuyên Vẫn ngậm ngùi, nuối tiếc Giá như em ở lại nơi đây:



