
- NGUYỄN QUỐC HUY

Nói với em
Cố lên Chi-a-ki! Đừng khóc! Khi bức họa treo trên tường kia Rực rỡ sắc màu Là thuộc về người vẽ tranh khó nhọc, Thuộc về người chủ nhân đích thực
Chiều Hội Lim
Theo em về với Hội Lim Vin câu quan họ để tìm đến nhau. Mùa xuân gửi gió về đâu Kìa quan họ sắp qua cầu đấy thôi. Trầu têm cánh phượng em mời
Yên Tử
Ta tìm về Yên Tử Tìm cõi tiên giữa trần. Đỉnh Phù Vân mây phủ Đâu phái thiền Trúc Lâm? Tháng năm mờ hư ảo Đọng trên thân tùng già Cứu nước – Người cầm kiếm Thương đời – Người xuất gia…
Một thoáng hội xuân
Đã hẹn cùng em đến hội Tháng Ba - lúa mướt xanh đồng Có gì làm ta bối rối Nắng say men nắng ửng hồng Có niềm vui nào đọng lại Cho em lạc giữa mùa Xuân
Hát ru kỉ niệm
Lời ru cho đá núi Lời ru cho biển khơi… Em ru lời tiếc nuối Cho lòng ai chơi vơi…Ta ru cho nỗi nhớ Ngủ yên ở trong lòng. Ta ru cho ký ức Hết một thời long đong.
Em có về
Thương yêu ơi! Giờ mình anh đơn lẻ Ở ngoài kia hoa bưởi thơm thật khẽ Em có thấy không, hoa bưởi cũng đang buồn. Mưa dăng dịu dàng từng hạt thật êm Như nỗi đau thấm dần trong ký ức Mưa bụi thôi mà em, có làm ai ướt tóc Mưa bụi thôi, mà nhòe ánh đèn khuya!
Mùa Xuân không là em
Em đi rồi, dẫu mùa xuân có đến Mưa bụi bay ngơ ngác bên thềm, Căn phòng nhỏ quạnh hiu, trống vắng Anh thì thầm những ý nghĩ không tên.



