- PHẠM HỒNG OANH
Bóng Cúc
Có một mùa thu hoa cúc nở sáng đêm Em đong đếm thời gian bằng bóng lá Dăm nụ lỡ làng từ mùa thu trước Giờ bàng hoàng nở trắng đáy thu sau.
Cho một lần Khâu Vai
Mỗi lần thầm nhắc Khau Vai Hình như trong nỗi niềm ai cũng từng. Tiếng khèn vấp đá ngập ngừng Cuộc tình nào phủ xanh rừng, rừng ơi?
Những sắc hoa đợi mùa xuân
Mỗi khi cuối đông, mưa phùn, gió rét tràn về thì những sắc hoa đợi mùa xuân đã chúm chím nụ, lá non và lộc biếc mơn mởn. Càng giá rét nụ và chồi càng đẹp,như kiêu hãnh, như thách thức với đông tàn.
Đoản khúc tháng Giêng
Ta vừa nhặt ở tháng Giêng Những bông bưởi còn xanh biếc Một vài nụ hồng thao thiết Và chùm xao xác mùa đông.
Tin là...
Chắc gì sau những cơn giông Cây lúa khát cuối cánh đồng có mưa? Chắc gì cây của mùa xưa Vẫn xanh tươi ở vườn trưa, nắng nhiều?
Bài thơ Tháng Mười
Se se lọn gió trở trời Tháng Mười. Ơ đã tháng Mười xanh xao! Nắng chưa phơi hết cồn cào Ngâu vừa dứt nhớ. Lẽ nào vãn thu?
Tản mạn với trà
Phảng phất giữa chiều thu Một chút thơm vời vợi Một chút gì ngẫm ngợi Trong bàng hoàng nước xanh. Có gì rất mong manh Vị chát vừa lắng lại Vị ngọt như chờ đợi