- PHẠM THỊ QUYÊN
Đàn ông cũ
Đàn ông cũ phong trần khắp hướng Cũng trở về bên gốc hướng dương Lá rụng về cội nguồn muôn thuở Bên người đàn bà cũ cố hương.
Mẹ chồng và con dâu
Cùng là lời nói phận nữ nhi Nếu là con dâu bắt tức thì Nếu là con gái yêu chiều mắng Dù dâu hay gái một thai kỳ
Quê hương năm tháng yên bình
Tháng Tư gió hát khúc hè Tháng Năm nắng dắt ta về thăm quê Tháng Sáu sấm gọi mưa về Tháng Bảy dâng nước ngập đê đầu làng Tháng Tám cơn lũ dềnh dàng Vội vàng thúng mẹt, vội vàng đôi quang
Hạnh phúc là trao tặng
Hạnh phúc là trao tặng Biết đủ khắc bình yên May mắn sẽ kết duyên Mỗi khi ta biết sống. Tự soi mình, thẳng thắn Sẽ biết có, biết cần Thành công là quá trình Hạnh phúc do mình tạo.
Bình yên
Tháng Ba cây gạo đỏ hoa Nhớ ngày theo mẹ cùng tra hạt vừng Đôi chân chạy nhảy tưng bừng Nhẹ nhàng mẹ bảo con dừng đi con. Nghe rồi vẫn chạy lon ton Ngúng nga ngúng nguấy mắt tròn ngây thơ.
Ngộ
Tu tâm, tu mệnh sống bình an Ung dung tự tại giữa nhân gian Duyên lành gieo mãi chưa thấy đủ Đố kỵ một lời, phúc tiêu tan.
Mẹ
Núi cao, vực thẳm, sông dài Nào đâu sánh được những ngày tháng qua Đôi vai bé nhỏ mẹ ta Chở bao vất vả đi qua bão bùng