
- TRẦN HUYỀN TÂM

Quá khứ không ngủ yên
Mênh mênh…ư… mang mang…. Hơi may chưa nhuộm vàng... Lối xuân chưa vội tàn… Bước hè còn miên man... Một cơn bão trái ngang Làm đất trời mọng nước Làm thế gian thảng thốt Làm lòng người nghẹn đau.
Đi qua ngày bão giông
Bỗng chốc thật mình hơn Là khoảng trời bước qua ngày giông bão Mây thanh tân trải sắc màu uyên áo Trong ngần mắt nắng liêu trai. Dòng sông hát lên ý nghĩ ban mai
Nơi những miền xanh luôn thao thiết thắm
So với rất nhiều độc giả và tác giả của Nhà Búp, tôi thuộc số ít người có duyên được đọc với những bài viết của nhà giáo, nhà thơ, nhà văn Nguyễn Thị Toán từ rất lâu rồi.
Những loài hoa đêm
Có những loài hoa thường nở về đêm Lặng lẽ ngát dưới màn trời thanh mát Giữa đêm tối thắp bóng ngày trong vắt Vẽ tên mình bằng hương sắc trinh nguyên.
Thêm một chút nắng
Chiều qua mây xám cài then Ô cửa mùa đông cớm nắng Sớm nay cỏ cây ngợp trắng Đất trời bừng sáng, long lanh. Thế rồi tuyết buông mong manh Thế rồi mây thôi nặng trĩu
Xuân muộn
Giá xuân này em đến được nơi anh Thăm đỉnh núi cao bốn mùa mây phủ Đón cái rét nơi đầu nguồn con lũ Cảm hanh heo chút nắng gió quê người.
Ghi ở Mười Hai
Ai rót mật vào Mười Hai thương nhớ Để ngọt ngào thơm lựng má ngày đông Vàng cứ mơ trên sắc cải hoa ngồng Xanh cứ thắm tới tận cùng mắt biếc.



