- TRẦN KIM PHÚ

Chuồn chuồn kim
Ngày xưa, khi còn tuổi cắp sách, mong muốn lớn nhất mỗi dịp nghỉ hè là về 2 quê nội ngoại! Quê nội và quê ngoại cách nhau một con sông. Sông hiền hoà và thật nhiều tôm cá. Chiều chiều, theo lũ em con cậu, con chú và lũ cháu con anh chị họ,


Chiều
Hoàng hôn buông dõi về núi Thái Sơn Hạc trắng xe mây ký ức chập chờn Khói phủ lam chiều lòng sông quặn thắt Diều sáo chênh chao níu chặt thinh không....


Đêm
Ngả nghiêng trời đất một cơn say Tĩnh lặng đêm đông đợi sang ngày Bất tử hoa cười trong gió lạnh Thế gian thu gọn một vòng tay …


Viết cho tôi
Viết cho tôi tuổi ngấp nghé năm mươi Tóc rụng, mắt trũng, làn da nám đốm Viết cho tôi, những buổi chiều tắt nắng Phố lên đèn, inh ỏi khói còi xe


Vô thường
Có một ngày bạn phải đi xa Bạn để lại một số niềm thương nhớ Để lại một số điều trăn trở Một số hẹn hò với những dự định dở dang


Không đề
Đàn buông từng giọt nhặt khoan Tiếng đàn vang vọng lên ngàn trùng xa Non cao chạm đỉnh trăng ngà Hồ nghiêng tĩnh lặng non xa như gần


Bên rặng Alps!!!
“Gare De Lyon - Cornavin, Geneva ... em nhớ nhé!” Nàng hân hoan hồi hộp chìm vào giấc ngủ! Vậy là, mấy tiếng nữa thôi ước mơ của nàng đã trở thành hiện thực. Đón Thu tại một trong những nơi lãng mạn và đẹp nhất thế giới! Bù đắp cho những tháng ngày mưa giăng, bão dập tơi bời...
