- TRẦN KIM PHÚ

Hồn Thu
Thu về trong vắt một dòng sông Bờ đê mướt gió, áng mây hồng Nâng cánh diều nâng chiều thanh thoát Xanh sóng, xanh đồng, xanh thinh không.


Vô thường
Có một ngày bạn phải đi xa Bạn để lại một số niềm thương nhớ Để lại một số điều trăn trở Một số hẹn hò với những dự định dở dang


Em!
Em làm tôi xếp lại những vần thơ Đỏ rực phượng và bằng lăng tím ngắt Thay vào đó là ánh trăng vằng vặc Gió heo may cúc vàng nở kiêu sa


Kỷ niệm Côn Sơn
Hồ Côn Sơn hoàng hôn tĩnh lặng Nắng chiều còn vương đọng những đường hoa Gió thoảng hương quen, lô xô mấy mái nhà Sương lảng bảng, đất ấm nồng ngọn lửa.


Bình yên Biển
Nắng chói chang, chỉ mình em với triền cát bỏng Mây trắng trời, biển lặng, sóng về đâu Tình biển sâu làm sao đo đếm được Đành hẹn lòng, hãy thế nhé, Biển ngàn xanh.


Trở về
Tôi sinh ra là để trở về Sa mạc khô cằn, bỏng rát thẳm sâu điều bí ẩn Nước mắt tháng năm vắt kiệt để nuôi những ước mơ.
