- TRIỆU QUỐC BÌNH

Bất chợt
Ánh mắt này mình dối được nhau sao Qua cơn gió thầm thì- mắt lá Ngày hôm qua ngỡ quen chừng... rât lạ Đã đành thôi duyên phận chớm ngày


Nhân
Sao Nhân gian mãi đẫm những hờn căm Họ xâm lấn nhau… giẫm đạp nhau- mua oán chuốc thù Cá ăn kiến -kiến ăn mối- Mối gặm dần những toà nguy nga tráng lệ Dưới Vòng Lục đạo có- không Tôi làm đẹp mình lúc đứng giữa đám đông Về đến nhà - đánh quần đùi chân đất


Đợi
Mai mình về lại nghe anh Để nghe sóng vỗ chòng chành bến quê. Nỗi nhớ ủ ấm trăm bề Bỗng nghe thổn thức hôm về với ta. Ngoài kia ngày rộng thêm ra


Viết cho ngày sau ngày Valentine
Ngày nắng lên tươi tắn Em mong manh kiêu sa Em lung linh lộng lẫy Em thơm tho mặn mà... Ngày mai và ngày kia Tháng này và tháng tới Thời gian đang rất vội Em ơi! nay về đâu.


Nói với em
Yêu em - yêu hộ cho người Hồn thanh tân với nụ cười hôm xưa Người kia - đi sớm về trưa Bỏ ăn bỏ ngủ tôi chờ hoàng hôn.


Ngày Muộn Rồi
Yêu em - em để đợi chờ Yêu mùa Xuân để ước mơ bao điều Ngoài kia sau vạt nắng chiều Dường như Xuân nói bao điều vấn vương.


Mùa Bấc
Nhánh mạ đợi mùa- Cánh cò chao chập chững Gió vươn vai - Ngọt xớt cắt ngang chiều Con trâu già vẫy tai nhìn nắm cỏ Sợi mưa phùn níu lại thương yêu. Đêm thao thức - con trông về nơi ấy
