
- TRƯƠNG MINH HIẾU

Tha thướt nắng chiều
Nắng tha thướt nhuốm ửng vàng lối cỏ Gió dập dềnh sải bước dọc triền sông Liu riu sóng thảnh thơi con đò nhỏ Chuồn chuồn chao tíu tít nước xoay vồng
Dòng sông quê em
Nắng sớm bừng lên Mặt sông lấp lóa Muôn ngàn vẩy cá Muôn ngàn ánh sao Sóng vỗ dạt dào Thuyền chạy băng băng Đẩy gió buồm căng Tiếng hò vọng mãi Bóng người mê mải
Một chiều với biển
Nhấp giọt nước vào môi Tôi ùa ra với biển Những ngọn sóng dâng mình không giấu diếm Cồn cào, chát mặn lòng sâu Nào biết rằng biển có từ đâu
Thương cò đồng xa
Lạy trời đừng vội đổ mưa Đồng xa dấp díu cò chưa kịp về Gồng ghềnh cong vít đòn tre Liêu xiêu vai gánh, nón mê gió vùi Mồ hôi ướt đẫm khoai bùi
Nơi này ta đã từng quen
Nơi này ta đã từng quen Nước mùa đã cạn, hương sen đã tàn Tay chưa nâng kịp phím đàn Lời ca bỏ ngỏ, lỡ làng cung thương
Đèn đỏ, đèn xanh
Đây đèn đỏ, kia xanh rồi Em thì chẳng đợi, còn tôi phải chờ Đèn ơi, đỏ đến bao giờ Lũ thì sắp cuốn phăng bờ sông yêu Rõ là đường vắng hai chiều Ta bên này một đâu liều tạt ngang
Trước cơn giông
Giận dữ gì Mà trời tung gió lốc Cát bụi hắt mặt người bầm dập Ngổn ngang mây sẫm sịt bầu trời Lá chưa vàng đã lìa cành chới với Sông trở mình ùng ục trào sôi Con thuyền hãi hùng lao về bến đợi



