- TRƯƠNG MINH HIẾU

Chờ người
Chờ ai, ngơ ngẩn tìm ai Bàn tay còn vết chưa phai nắm cầm Mây đi để gió lặng thầm Đất thì thổn thức rì rầm dưới chân Vọng lên tiếng của bao lần


Nửa đêm trăng ngà
Đêm nay bên lối trăng ngà Thong dong đi với trăng và một tôi Nửa khuya trăng ngủ mơ rồi Ngẩn ngơ còn thức riêng tôi với người Người thì xa đến mười mươi


Nhớ ngày của Mẹ
Ngày của Mẹ* là hôm nay Lòng chẳng nhớ, bởi ta hay làng màng Đò quên bến hẹn sang ngang Cánh cò quên nắng dềnh dang về chiều Tuổi gần trăm, đã bao nhiêu


Đi tìm lục bát
Ung dung câu sáu đi tìm Vội gì câu tám, nỗi niềm thêm đau Vẫn còn nghi ngại trước sau Thì vần điệu ghép nên câu thêm buồn Đã thông luồng lạch, ngọn nguồn


Gọi cát trắng
Gió đâu mà cát lại bay Liêu xiêu chân bước, cay cay mắt nhìn Mịt mờ trong cõi lần tìm Âm u tiếng gọi, lặng chìm bóng ai Dạt xô suốt tháng năm dài


Cây cầu giấc mơ
Nhớ thương ai, cầu dầm chân đứng đợi Xe theo xe rung hồi hộp hẹn hò Tàu hối hả, sông tan vào ngọn gió Vương mắt nhìn cuồn cuộn khói dâng lên


Dẫn lối em về
Dẫn em về lối khi xưa Quãng đường vài bước chân đưa là cùng Gió chưa kịp gió bão bùng Sóng chưa kịp sóng tận cùng triều dâng Mịt mờ bụi nẻo phong trần
