- Sáng tác mới
Một năm có 365 ngày thì có một ngày ma quỷ được phép hồi sinh. Có lẽ để cho ma quỷ có cảm giác được hòa đồng nên người sống mới hóa trang thành ma quỷ để cho ma quỷ cảm thấy thoải mái. Ta cho đó là việc người sống đang phát huy tính nhân văn của mình và......
Cùng trong Thái dương hệ mà 8 vạn năm mới lại lướt qua lại. Thật là tình đậm đà quá mà .Không hiểu 8 vạn năm trước, khi C/2023 A3 lướt qua địa cầu, mình đang là gì nhỉ? Một cái cây? Một tảng đá? Một anh chàng đẹp trai hoặc một cô gái kiều diễm?...
Tôi biết em vào một ngày hè nắng chói chang. Nhìn em thật bức sốt với cái đầu đầy tóc rối tung, lòa xòa xuống mặt, sau được em chiếu cố cặp vội cặp vàng bằng cái bím ba lá. Những lọn tóc khét nắng bết dính cả đống mồ hôi....
Thêm một Con Rồng với Cửu Long Cây cầu cao vút lượn tầng không Xe đầy thóc gạo bay trên nắng Thuyền nặng cá tôm lướt dưới dòng...
Có ai đó nói rằng mảnh vải, chiếc áo, đôi giày, ngôi nhà mình, lúc ban đầu đều tươi mới, rực rỡ và nổi bật với màu sắc riêng của mình. Sau thời gian, các màu bị biến đổi, do phai nhạt, hoặc do bụi bám. Lúc này chỉ có hai lựa chọn, hoặc bỏ mặc cho cũ kĩ, hoặc làm mới như ban đầu....
Trang mạng Văn chương Nhà Búp xin trân trọng giới thiệu với các bạn tập thơ và văn xuôi Dấu yêu gửi lại của một thành viên Nhà Búp - cô giáo, nhà thơ Phạm Minh Châu qua bài viết của nhà thơ Kim Chuông, Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, Nguyên Phó Chủ tịch Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình,Tổng Biên tập......
Tôi gặp Phạm Minh Châu vào mùa hè năm 1980, tại Lớp bồi dưỡng dành cho các em thiếu nhi có năng khiếu sáng tác văn thơ do Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình tổ chức, lúc đó Châu chưa tròn 11 tuổi. Sinh ra ở miền quê lúa Thái Bình, Châu và nhóm Búp chúng tôi đã có chung một khung trời kỷ niệm với những......
Thuyền trống thì dễ bị sóng lật. So với chiếc thuyền có chở một lượng đồ nhất định thì chiếc thuyền trống, chỉ một cơn gió hơi mạnh thổi đến cũng khiến nó khó trụ vững, dễ bị lật hơn....
Xe cát lấp biển đêm ngày Biển mênh mông thế mà đầy được ư Dạ thưa nhà cháu không ngu Xe cát để kiếm cái cho vào mồm....
Hồ Tây phẳng lặng như tờ Cành khô một cọng vật vờ lá khô Lang thang chán lại xô bờ Du thuyền rượu rót lại “zô” rung thuyền...
“Mưa đền cây, em đấy hiền hòa Gieo cuộc sống, tình yêu và hạnh phúc. Đáp đền cho anh những gì đã mất Để cuộc đời này mãi mãi bắt đầu yêu.” Đó là mấy câu thơ trích trong bài thơ “Mưa đền cây” của một thành viên Nhà Búp đến từ làng vườn Thuận Vy, một cô gái có cái tên rất đẹp, có nụ cười thánh khiết......
... Đêm qua, tôi đã kể với các bạn về những ngày ở quê hương, những kỷ niệm đồng quê, chăn trâu, cắt cỏ và những công việc quê mùa khác... Nhưng nếu kể về kỷ niệm đồng quê, chăn trâu cắt cỏ, mà quên kể về con trâu -...
Mình ngồi một mình trên tầng 2 của một quán cà phê mộc. Quán nhỏ hiu hắt trên một con đường ngoằn ngoèo có cái tên không thể dân dã hơn là Vệ Hồ. Không hiểu sao con đường nhỏ nép nơi mép nước ấy người ta trồng toàn phượng vàng....
Ông là Người Thầy đặc biệt của Nhóm Búp, là người đầu tiên dạy tôi cách làm thơ, cách gieo vần, cách kết hợp sao cho thật “nhuyễn” thật “hay” các ngôn từ, vần điệu, hình ảnh và cảm xúc trong một bài thơ. Ông là người đã đưa tôi...
Giữa bộn bề Covid và nỗi lo đời thường, bất chợt gặp Thơ Văn của Em – Thật đúng như gặp được Minh Châu tỏa ánh sáng dịu dàng, ấm áp. Chị đã bước vào thế giới thiện lành của Thơ Văn em, để tìm lại cảm giác bình an, và bình an như thế!...
Hà Nội trời lại xanh trong heo may hây hây má hồng Hồ Tây lăn tăn sóng nước chuông chùa điểm nhẹ tầng không Hàng cây đung đưa sắc vàng...
Trước cuộc đời rộng lớn, Văn chương có một quy luật riêng. Nó chẳng khác ngôi nhà bốn phương không cửa. Mỗi “khách Văn, đề huề lưng túi gió trăng” này, đều đơn thương, độc mã, “tự nguyện” đặt bước chân “xuất - nhập.” Họ đến và đi. Vào và ra. Tới và lui, lúc nào? Đều giống như “phong vân” kỳ ảo....
Ở tận cùng phía Đông bãi nổi có một ngôi nhà lá đơn sơ và con đường nhỏ từ chùa đi ra đó. Đã ba năm nay, ngôi nhà nhỏ cạnh chùa thấy sinh động hẳn lên....
em ơi có một mùa thu mình chia tay nhau trả hạ về góc nhớ những bài thơ xinh, những mẩu chuyện hiền mới nở tươi Búp Trên cành * ríu rít một tập san tên chị, tên em đẹp thơm mùi giấy mớ...
Đêm ấy mình ngủ ở khách sạn Hương Giang. Từ ban công ngắm vầng trăng thượng tuần sóng sánh mênh mang sông nước không gian thật hư ảo lạ lùng. Gần sáng xuất hiện một giấc mơ lạ....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!