- Sáng tác mới
Nếu không có người cha là liệt sĩ Thì mồ ông đã xanh cỏ lâu rồi Giọng ông nghẹn giữa khói nhang nghi ngút - Ở trên trời, Cha có thấu, Cha ơi ? Nếu không có kẻ giết người đầu thú...
Trời xanh thì đã xanh rồi Mây trôi thì cũng đang trôi lững lờ Con đò xưa đậu bến mơ Nghiêng nghiêng mạn nắng như chờ đợi ai Triền sông ngô trổ râu dài...
đá dắt díu lên trời chênh vênh mảnh trăng vách núi cao nguyên ngăn ngắt chiều cuối năm ngằn ngặt xanh sương đôi tình nhân suýt xoa
cao nguyên quá đỗi tuyệt trần...
Tôi về tìm tuổi thơ tôi Nơi quê cất giữ một thời tuổi thơ Những ngày vui vẻ vô tư Mày tao một đám sớm trưa nô đùa Những gương mặt đó hôm xưa
Ly hương tứ xứ biết giờ nơi nao...
Mình bấm chuông lần thứ hai, vẫn không thấy ai ra mở cổng. Nhìn xuống, thấy cánh cổng khép hờ, mình tự đẩy cửa đi vào. Im ắng. Thường thì đón mình là chị ấy, tất tưởi, hồ hởi, chạy từ bếp ra, trên tay có khi còn cầm cái thìa to, hoặc một nắm rau đang nhặt dở....
Giá không có chiến tranh. Một đám cưới đã thành Một gia đình đầm ấm Trẻ ra đời rõ nhanh... Tạm chưa làm đám cưới. Hai người thành chiến binh Bắn máy bay Mỹ đến Cả hai cùng hi sinh!...
Trong chuyến đi thăm miền Tây, nhóm “Búp trên cành du ca” chúng tôi đã được ghé thăm cù lao Cồn Sơn thuộc quận Bình Thủy, thành phố Cần Thơ – vùng đất “gạo trắng nước trong”… Tôi ở miền Tây đã nhiều năm, nhưng lần đầu tiên mới được tới nơi này, lại đi cùng hội chị em...
Trên những thảm cỏ Auckland xanh biếc bị gió thổi nằm rạp nơi cực Nam trái đất vẫn bời bời những bông hoa cỏ. Hoa cỏ thật nhỏ bé mong manh khiêm nhường. Những bông hoa bé li ti dáng hình khó nhận dạng sắc màu nhạt nhòa hương thơm thư thoảng....
Tôi đã đọc khoảng 500 tập thơ cổ kim Đông Tây, hiện đại, hậu hiện đại, đương đại đủ cả. Năm 2015 khi được chị tặng tập thơ này, tôi chăm chú đọc ít nhất là không bỏ sót từ nào. Tuy nhiên ấn tượng chung là khó nắm bắt. Rất nhiều những cái khác trong cách thức diễn đạt, ở ngay đơn vị từ, cụm từ....
Đường xưa, lổn nhổn, đá xanh Ngóng đèn phố thị, cũng thành ước mơ. Con sông Tiên Thủy bao giờ, Mười hai bến nước, ai chờ đục trong? Thương cây dừa nước, bên sông...
Nhìn thân chủ được minh oan Từ trong khóe mắt hai hàng lệ rơi Mười năm kêu thấu đất trời Ai hay oan khuất một thời đã xa Xác thân dù có về nhà...
Dễ chừng tôi đã đọc "Sở kiến hành" của Nguyễn Du cả hơn chục lần rồi! Thời nhỏ, đạn bom loạn lạc, sơ tán hết đồng này núi nọ. Cơm khoai không có. Thức đêm vò võ nghe tiếng bom, tiếng pháo mà rùng mình. Nói gì đến trường, đến lớp. Ngoại tôi cầm theo được tập giấy dó, chỉ lâu lâu dạy cho vài......
Chậm lại mỗi ngày chậm lại thôi Hạ qua, Thu tới đến nơi rồi Bằng lăng tím biếc đà rơi rụng Chiều chiều đã thấy gió heo may Trở lại sân trường với hàng cây Chiều nay tan tác cánh phượng gầy...
Cho đến nay, nhân loại chứng kiến nhiều cách trị nước, như Đế thuật, Vương thuật và Pháp thuật. Đế thuật là con đường trị nước của những người tu luyện như Quỷ Cốc Tử. Đó là Đạo. Ông biết hết nhưng không màng một chút Danh, Lợi, Tình như con người thế gian....
Bao năm mình cùng học Bạn giờ phương trời nào Đời như căn phòng hẹp Không đủ niềm vui chung Có số phận thật không Bao lần tôi tự hỏi Người ta hằng mong đợi Vẫn vắng trên đường đời...
Mảnh đất Miền Đông là nơi hội tụ của những người lính trên khắp mọi miền tổ quốc. Giữa đạn bom, tình đồng đội trở nên cao cả. Tác giả đã xây dựng được chân dung điển hình của Hoan và Lê. Họ xuất thân từ hoàn cảnh khác nhau:...
Kêu oan mãi cũng chán rồi Giờ xin rút lại cái lời đã kêu Thềm nhà tư pháp gấm thêu Niềm tin giờ đã xanh rêu... chẳng còn...! Thôi thì yên phận cỏn con Thế thời đã thế hỏi còn chi đâu...
Tháng Năm Theo thời cuộc ta ly hương thủa ấy Ta nếm trải những thói đời lầm lậy Đối diện tử sinh Ngơ ngác tháng ngày ... Những kỷ niệm xưa khổ lắm buồn nhiều Ta chẳng thể nào quên Khi cái chết cận kề bên Ta bật khóc, không một lời trăn trối......
Thì, đã bốn năm rồi gắn bó, Hết thay pin, thay sạc, rớt rơi, Có những lúc, nằm im một xó, Nó và mình, hai đứa, cứ à ơi! Cứ tưởng đã xa nhau, lần này là mãi mãi ... Chẳng nỡ cho, chẳng nỡ vứt, biết làm sao?...
Tôi thực sự hào hứng đón nhận, nâng niu và trân trọng đọc liền mạch “Đường vào ánh sáng” tập thơ của ba tác giả Nguyễn Thị Uyển, Nguyễn Phương Thủy và Hoàng Tố Uyên Rose....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!