- Sáng tác mới
Ai xui cái vận ba đào Khởi cơn lận đận quẩn vào tháng Giêng Để cho đây đó chung chiêng Hết hanh hao gió lại phiền nhiễu mưa....
Nếu không tình cờ đọc được bài Mã thơ Bùi Việt Phương của PGS.TS Phùng Gia Thế trên Facebook, chắc tôi còn tiếp tục chịu thiệt thòi dài dài bởi không hiểu vì sao những bài thơ hay như thế mà không chịu đến với một người yêu thơ, “thuộc thơ bạn hơn cả thơ mình” như tôi....
Tết này mẹ có một vườn xuân Hồng Nhung thơm phức bên Tây Đức Lộc biếc, chồi xanh mãi Ba Lan. Cả vườn xuân tung hứng nắng tràn,
Chim líu lo hót về quê mẹ....
Gửi vào những sợi tơ trời Một niềm nhớ với muôn lời thương yêu Gió gom mưa nắng sớm chiều Để thành bảy sắc đem thêu cầu vồng Ơi người trộm nhớ thầm mong...
Điện Biên đất sử huyền linh dập dìu sắc cóm giật mình chợ phiên , Mường Thanh cởi cúc tháng giêng Nậm Rốm mở khóa chập chiêng vòng xòe Ban rừng ngà ngọc sắc khoe...
Nay ngày mười bốn tháng Giêng hoa vườn nhớ chủ trổ riêng làm bằng Chuối cảnh rời xứ Japan chào cơn gió Bắc nhập làng mưa bui...
Chiều xưa nơi bến sông này Đò đi trời bỗng đen mây mịt mùng Đò chiều ngược sóng lên rừng Cho sào lẻ bạn đợi mong thuyền về...
Trong 24 Tiết khí trong năm thì Lập Xuân là Tiết khí đầu tiên. Khá nhiều nhà huyền học tính vận khí một năm bắt đầu từ Lập Xuân chứ không phải tính từ Mồng Một tháng Một theo Kiến Tý hay Mồng Một tháng Giêng theo Kiến Dần....
Giữa giao thừa Ta nhớ thương tháng Chạp Gió bấc căm căm Run cầm cập cuối hồi Ta thương nhớ Cơn mưa phùn bối rối Môi hoa đào Son đỏ tháng Giêng vui Đất gặp trời Ta gặp mẹ cha ta...
Tối ba mươi tắm nước mùi u nấu Hương cây già sẽ thơm thấu tháng giêng Trẻ con chơi tam cúc ăn tiền Còn người nhớn mải mê trưng đồ cúng...
Chẳng đợi ngày gió may heo heo thổi, lòng tôi đã ngổn ngang nỗi niềm quê. Khắc khoải nhớ từng mái tranh nép sau lũy tre già xao xác, tôi thương những gương mặt người theo tôi đi dọc một đời người, thương cả con mèo mướp nhỏ bé khoanh tròn tìm giấc ngủ bạn bè ấm áp trong lòng tôi...
Sắp đến mùa xôi trứng kiến rồi anh Rừng Trảm Tấu nứa tre măng mọc thẳng Những tổ kiến cong ngọn mềm vít nắng Giỏ màu đen đựng trứng kiến trắng tinh...
Nam Định ơi, còn nhớ Hồ Vị Xuyên mắt xanh ngắm tiếng chuông nhà thờ Tay trong tay, bâng khuâng nghe tiếng mưa mờ tỏ Sâu tận cùng giấc mơ...
Em không nhớ anh nữa Tất cả tại mùa xuân Nói nhớ mà không nhớ Bảo thương mà không thương Em không chờ anh nữa Lỗi trời chim én bay...
Hôm nao gió mát trăng thanh Trống chèo tom chát bên đình chát tom Nguyệt cầm tiếng bổng tiếng chùng Mấy cây nhị kéo não nùng cò cưa...
Con sẽ sống một năm với tấm lòng của tổ tiên, người đã nấu cơm bằng mọi loại ngũ cốc, muối mọi loại rau, xay mọi loại hạt cho con. Con sẽ chú ý dùng thật điều độ....
“Chàng xuống biển, Thiếp lên rừng” Xưa trong thần thoại đã từng chia xa “Trăm năm trong cõi người ta…” Duyên xưa lại vận vào ta bây giờ....
Ta vừa nhặt ở tháng Giêng Những bông bưởi còn xanh biếc Một vài nụ hồng thao thiết Và chùm xao xác mùa đông....
So với rất nhiều độc giả và tác giả của Nhà Búp, tôi thuộc số ít người có duyên được đọc với những bài viết của nhà giáo, nhà thơ, nhà văn Nguyễn Thị Toán từ rất lâu rồi....
Đừng lưu dấu vết. Thanh thản dừng chân Chẳng bám víu vào điều gì, cứ dừng rồi đi tiếp. Không tránh duyên đến, chẳng níu duyên đi
Buông bỏ là tự do, bám víu là khổ ải Đến với đời tay trắng, rời cõi đời tay không....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!