- Sáng tác mới
Tôi gặp ông lần đầu tiên năm 1998 khi được phỏng vấn sát hạch để chuyển về làm việc tại Ban Nghiên cứu của Thủ tướng tại trụ sở cũ ở số 6 phố Bà Huyện Thanh Quan. Ấn tượng nhất với tôi khi gặp là cử chỉ lịch thiệp,...
Nếu chữ Đức phong phú, chứa nhiều nội hàm và kết hợp để tạo ra vô vàn các từ ngữ Hán Việt bao nhiêu thì chữ Nghiệp cũng như vậy. Chúng là hai chữ đối lập và tạo nên một quan hệ biện chứng. Muốn nhiều Đức thì phải làm sao cho bớt Nghiệp. Còn ai...
Nhân sinh tạc tám tỷ người bỏ quên gắn chíp hương Nhài trong tâm Nhỏ nhoi trắng nhạt phong trần bụi nhem nách lá lấm gần thơm xa Mắt thường ai mấy nhận ra...
Năm ấy Cu Nhọ chỉ sáu bảy tuổi. Theo bố mẹ ra đê biển nằm trông chiếc thuyền gỗ thợ đang đóng dở. Giữa đêm trời nổi dông. Một ánh chớp chói lòa kéo theo là tiếng sét kinh hoàng....
Ta như bay trước một sớm mai này Xuân đã qua, hạ dùng dằng giữ nắng Trời thong dong dẫn nẻo về mây trắng Gió ngợp trời rười rượi bốn bề lên Mặt hồ im lìm ăm ắp nỗi niềm riêng...
Vàng như lửa mặt trời từ phía biển Đón ngày dài mùa hạ lúc tinh mơ Đất âm âm qua đêm ngằn ngặt thở Cây lặng thầm ngóng gió đứng chơ vơ...
Một hôm cáo đang rong chơi Gặp giàn nho chín gợi mời cáo ăn Nhưng mà rõ thật khó nhằn Nho ở cao quá khó khăn chất chồng...
Mười phút giải lao thầy giáo nói rất nhiều Không cần bảng đen, không cần giáo án Một góc hành lang mấy mái đầu bè bạn Lớp sinh viên đứa đứng, đứa ngồi …...
Thơ tình ướt át mới hay ai người viết giữa cơn say của mình Bàn tay cầm bút diệu linh rụt rè miền ngực cho tình vượt qua, Thơ tình rải chợ tuổi già...
“Rau Rút nấu canh cua đồng húp để da mịn cho chồng mơn man” Bữa quê sau buổi đi làm gạch cua rau rút thả vàng vào canh, Nõn nà sắc diệp lục xanh...
Cu Ti kém Cò Bé một tuổi. Nó suốt ngày ở nhà Có Bé. Nhà nó nghèo lắm. Quanh năm nó chỉ mặc một cái áo ngắn bị dứt một ống tay và chiếc quần đùi rách tua rua....
Miên man ngọn gió vườn nhà Cho ta theo với đi mà gió ơi Ta ngồi vào chỗ cha ngồi Bàn chân hằn vết mồ hôi đẫm mùi Nay cha mệnh đã yên rồi...
Ta bay lên giữa chan hòa nắng gió Nắng vàng ươm ngàn hoa lung linh nở Gió phiêu diêu bản tình ca không ngủ Một khoảng trời bồng bềnh mây dắt cánh tay xa Trút bỏ muộn phiền năm tháng đi qua...
Thuở nhỏ quấn quít bên thơ Yêu ai lớt phớt hững hờ nắng đông Mẹ dặn con nhớ lấy chồng Dựng căn nhà nhỏ bên sông tình nồng Thơ văn tô điểm sắc hồng...
Phố dừng lại trước đỏ đèn tín hiệu Hối hả vội vàng xe kịp giữ vòng trôi Có ngơi nghỉ thở phào chân mỏi mệt Có chờ mong rạo rực đếm không lời Trời đất giao hòa hết trưa chiều lại tối Xoay chuyển luân hồi là vũ điệu thời gian...
Là qua đi mờ mịt nửa khung trời Là vỡ vụn lời hẹn trước bình minh rạng rỡ Là trốn chạy vội vàng giữa cung đường không đèn đỏ Cơn mưa rào bất chợt của riêng ai Mưa qua rồi biển xanh tựa ban mai Cánh buồm nhỏ nghiêng chào con sóng nhỏ...
Tình yêu tuổi thơ Nhẹ như một giấc mơ Trái tim non không biết nhớ nhiều Không đắng cay chỉ ngọt ngào mơ mộng Bắt đầu khi nào, ở đâu, em không rõ Dường như gió Dường như mây Như hơi nóng bay những trưa mùa hạ Như hương hoa dại thơm kỳ lạ không tên....
Đã vàng đến hết vàng tôi Xa kia một mảng da trời vẫn xanh Lời vàng tạc dạ đã đành Hỏi xanh đến thế có dành riêng ai...
Em từ xứ sở Bạch Dương vòng quanh thế giới đến đường Việt Nam Mùa hạ xanh, mùa thu vàng mùa đông đỏ đến xốn xang đất trời...
Nâng niu mầm sống trên tay Một thời thơ ấu nội quay trở về. Sáo diều réo rắt tiếng ve, Phượng hồng trang điểm sắc hè dấu yêu... Nội là bóng ngả cuối chiều,...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!